Tại Sao Hồng Kông Không Thành Thiên An Môn? -
Du khách vật vạ tại phi trường Hồng Kông hôm Thứ Hai, 12 Tháng Tám. (H́nh: AP Photo/Kin Cheung)
Dân Hồng Kông mới gửi một thông điệp h́nh ảnh cho dân chúng Trung Hoa lục địa: Vô Úy! Không có ǵ phải sợ hăi.
Sau hơn hai tháng biểu t́nh và xung đột với lực lượng cảnh sát dùng dùi cui và hơi cay, dân biểu t́nh đă khiến phi trường phải đóng cửa suốt ngày Thứ Hai. Đây là lần đầu tiên một phi trường thuộc lănh thổ Trung Quốc phải đóng cửa, v́ dân Hồng Kông tỏ thái độ phản đối hành động của cảnh sát tại sân ga xe lửa ngày Chủ Nhật. Họ tiếp tục chống cự cảnh sát trong ngày Thứ Ba với những chai nước bằng plastic.
Nhiều người đă lo lắng chính quyền Cộng Sản Trung Quốc sẽ mạnh tay. Quân đội Trung Cộng đồn trú c̣n bất động nhưng đă thị uy, tuyên bố có thể can thiệp ngay sau ngày 21 Tháng Bảy khi dân biểu t́nh ném bùn vào huy hiệu nước Cộng Ḥa Nhân Dân Trung Hoa ở trụ sở. Họ c̣n cho chiếu video cảnh lính tráng đàn áp một đám người đóng tṛ biểu t́nh.
Ngày Thứ Hai khi phi trường tê liệt, quân lính Trung Cộng kéo đến sát biên giới giữa Hồng Kông và Thẩm Quyến. Thế Giới Thời Báo, thuộc đảng Cộng Sản, ở Bắc Kinh đă gọi những người Hồng Kông biểu t́nh là bọn “tạo loạn” và nói rằng họ đang “tự hủy” v́ “chơi với lửa,” đe dọa sẽ gây ra những hậu quả nghiêm trọng. Một phóng viên tạp chí này bị nhận diện khi dân biểu t́nh hỏi giấy tờ; rồi trói anh ta lại với hành lư bằng băng nhựa, ngăn cản không cho ai đánh anh ta, khoác vào anh chiếc áo T-shirt với hàng chữ “Tôi yêu cảnh sát Hồng Kông;” cho đến khi anh được cảnh sát giải cứu.
Cuối cùng chỉ có hai cảnh sát viên bị thương và năm người biểu t́nh bị bắt. Các chuyến bay đă bắt đầu trở lại sáng ngày Thứ Tư.
Bài học cho dân chúng trong lục địa là: Không cần sợ hăi. Hồng Kông không thể biến thành một Thiên An Môn!
Lư do, không phải v́ vai tṛ kinh tế của lănh thổ với dân số chỉ bằng một nửa thủ đô Trung Quốc. Trước năm 1997, kinh tế Trung Quốc lệ thuộc vào cảng Hồng Kông hơn. Khi người Anh trao trả lănh thổ cho Trung Cộng, Hồng Kông lớn hơn 15% kinh tế Trung Hoa lục địa. Sau hơn 20 năm, bây giờ GDP Hương Cảng chỉ bằng 3% của lục địa. Số thùng hàng (container) từ lục địa đi qua Hồng Kông ra nước ngoài cũng giảm, từ gần 150,000 mỗi năm xuống chỉ c̣n vài chục ngàn, v́ các hải cảng của Trung Cộng đă phát triển.
Chỉ trong trong hai lănh vực Trung Cộng vẫn chưa thể thay thế Hồng Kông: Giao thương tiếp liệu chiếm 22% và tài chánh chiếm 19% so với cả nước Trung Hoa.
Tại sao Trung Cộng không thể đánh phủ đầu, đưa “quân giải phóng” vào trấn áp dân Hồng Kông như họ đă hành động ở Thiên An Môn, ngăn không cho phi trường bị đóng cửa?
Thứ nhất, bởi v́ dân chúng ở Hồng Kông đồng tâm nhất trí phản kháng. Khi các cuộc biểu t́nh chống dự luật dẫn độ bắt đầu, đă có hơn hai triệu người dân Hồng Kông xuống đường. Khi phát động đ́nh công, băi khóa ngày 5 Tháng Tám làm tê liệt cả hệ thống xe lửa, xe hàng và phi trường, hơn 350,000 người đă hưởng ứng. Chủ nhân các xí nghiệp và cửa hàng không ngăn cản mà c̣n khuyến khích công nhân tham dự đ́nh công. Hàng chục ngàn công chức cũng đ́nh công mặc dù bị cảnh cáo; nói rằng họ là đầy tớ của nhân dân chứ không làm tay sai cho chính quyền. Năm 1989 dân Bắc Kinh chưa “giác ngộ” đến mức đó.
|