“Dạo này anh bí tiền chứ anh cũng thương mẹ lắm…”
Con gái đẻ mổ được 3 ngày đă bị gọi về, mẹ gửi món quà này khiến cả nhà thông gia kéo nhau sang xin lỗiCon gái đẻ mổ được 3 ngày đă bị gọi về, mẹ gửi món quà này khiến cả nhà thông gia kéo nhau sang xin lỗi
Nguyên tắc “ly hôn vẫn phải đi chơi chung” kỳ lạ của bà mẹ Sài G̣nNguyên tắc “ly hôn vẫn phải đi chơi chung” kỳ lạ của bà mẹ Sài G̣n
Tôi mở ví lấy tiền đưa cho anh mà ḷng trĩu nặng. Tôi chỉ vừa mới mừng đây thôi v́ anh tốt với mẹ tôi, nhiệt t́nh với mẹ tôi.
Ngày tôi quyết định lấy anh, mọi người nói tại sao tôi lại có thể trao đời ḿnh cho gă đàn ông tính toán như anh. Ừ th́ điều đó chính bản thân tôi cũng công nhận. Anh làm bất cứ điều ǵ cũng phải tính lên tính xuống. Đến ngay việc đơn giản như đưa tôi đi chơi anh hôm nay th́ hôm trước anh đă phải mất cả tiếng ngồi trên mạng để t́m hiểu về những quán ăn vừa ngon vừa rẻ nhất có thể. Thật ra th́ chuyện này cũng không có ǵ to tát bởi anh cũng chỉ đang nghĩ đến tôi mà thôi. Thế nhưng nghĩ sâu ra th́ thật ra anh đang tính toán sao cho anh đỡ phải chi ra nhiều tiền nhất mà thôi.
Mỗi khi mua món quà ǵ đó cho tôi, anh cũng đều tính toán kĩ, cân đo đong đếm, thậm chí phải ngồi canh ngày giảm giá để mua cho nó rẻ. Ừ th́ đàn ông phải biết tính toán, sống không được vung tay quá chán. Mẹ tôi thường nói với tôi rằng lấy một người chồng biết tính toán, tiết kiệm chi tiêu th́ sau này ḿnh cũng được nhờ. Chứ đàn ông mà hào phóng quá cũng không tốt. Đàn ông ai mà chẳng có tật này tật nọ, đằng này anh cũng chỉ mắc mỗi cái tật ấy thôi. Thôi th́ phụ nữ, chọn qua chọn lại có khi lại không chọn được người ưng ư, c̣n vớ phải người không ra ǵ. Chính v́ thế tôi quyết định lấy anh làm chồng.
Cuộc sống hai vợ chồng những ngày mới bắt đầu cũng không có vấn đề ǵ xảy ra. Mọi khoản chi tiêu, đóng góp trong gia đ́nh hai vợ chồng đều đóng góp công bằng như nhau. Có điều từ ngày anh và tôi kết hôn th́ h́nh như bất cứ ngày kỉ niệm hay dịp đặc biệt nào anh cũng đều không mua quà tặng tôi hay có một lời chúc mừng. Anh nói với tôi rằng: “Đồng tiền anh kiếm được cũng vất vả lắm. Ngày xưa yêu nhau th́ c̣n vẽ ra để cho nó lăng mạn chứ bây giờ th́ cần ǵ. Mà ngày đấy kể cho em biết chứ anh cũng thấy xót tiền lắm nhé. Chẳng qua là anh không nói ra mà thôi. C̣n bây giờ nếu như em cứ muốn mua quà này, quà kia th́ cứ lấy tiền chung chúng ḿnh cùng góp ra. Nếu cuối tháng thiếu tiền th́ em tự bù vào nhé!!”.
Nhờ chồng đưa mẹ đi khám hết 700 ngàn, tối về anh đă đ̣i lại: Dạo này anh bí tiền chứ anh cũng thương mẹ lắm... - H́nh 1
(Ảnh minh họa)
Tôi cứng họng trước những lời anh nói. Mọi chuyện sau đó c̣n đi xa hơn khi chi tiêu mỗi tháng, đến 2 ngàn anh cũng phải chia đôi ra với tôi. Vợ chồng sống với nhau mà c̣n phải chia từng ngàn một như vậy hay sao?? Rồi chính trong lúc tôi đang bế tắc với cuộc hôn nhân của ḿnh th́ mẹ tôi đổ bệnh. Mẹ lên khám bệnh gọi điện cho tôi nhưng đúng khi ấy tôi đang bận công việc không thể bỏ được nên nhờ anh ra đón mẹ về. Tiện biết mẹ đi khám bệnh nên anh nói với tôi rằng anh sẽ đưa mẹ tôi đi khám bệnh luôn. Tôi chưa kịp mừng v́ anh mặc dù tính toán, chi ly từng đồng từng hào nhưng với mẹ vợ lại hiếu thảo như vậy. Có khi chính v́ những điểm tốt này của anh, tôi sẽ bỏ qua tất cả những điều mà tôi đang suy nghĩ, đang bế tắc kia. Cho đến khi…
Tôi về sớm nấu bữa cơm thịnh soạn để đợi mẹ và anh về. Thấy anh vui vẻ tṛ chuyện với mẹ, c̣n mời mẹ ở lại một vài hôm để anh đưa mẹ đi chơi. Tối đó, tôi cảm động lắm, định lại gần ôm anh nói tiếng cảm ơn th́ bất ngờ anh nh́n tôi nở nụ cười khó hiểu:
- Hôm nay anh đưa mẹ đi khám hết 700 ngàn. Em xem lấy tiền trả cho anh đi nhé!!
- Anh đang đ̣i em tiền khám bệnh cho mẹ đấy ư??
- Chẳng qua dạo này anh bí tiền chứ anh cũng thương mẹ lắm…
Tôi mở ví lấy tiền đưa cho anh mà ḷng trĩu nặng. Tôi chỉ vừa mới mừng đây thôi v́ anh tốt với mẹ tôi, nhiệt t́nh với mẹ tôi. Vậy mà bây giờ anh lại sẵng giọng đ̣i lại 700 ngàn. Chỉ có 700 ngàn thôi mà. Tôi vẫn biết hôn nhân tiền bạc là quan trọng, chuyện ǵ cũng nên rơ ràng nhưng việc anh nằng nặc đ̣i tiền đưa mẹ đi khám khiến tôi phải thực sự suy nghĩ. Liệu rằng cuộc hôn nhân tính toán với nhau từng chút như thế này tôi phải sống như thế nào đây.
Tố Quyên
|