View Single Post
Old 09-16-2019   #2785
florida80
R11 Độc Cô Cầu Bại
 
florida80's Avatar
 
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,173 Times in 13,137 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 162
florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11
florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11
Default

1. Ân Tổ tiên Cha Mẹ

2. Ân Đất Nước

3. Ân Tam bảo

4. Ân Đồng bào Nhân loại


Như vậy là dù cả bốn bước Tu, Tề, Trị, B́nh rồi. Quả là chính trị đẫy đà. Chính là nhân đạo đẫy tṛn viên măn gồm đủ:


Tu ở tu nhân

Tề ở ân tổ tiên cha mẹ

Trị ở ân đất nước

B́nh ở ân đồng bào nhân loại


Đó là kiện chứng minh bạch dứt khoát. Kiện chứng thứ hai và rất đặc biệt, đó là bản thân Đức Huỳnh Giáo Chủ không là một tăng lữ mà chỉ là một cư sĩ tại gia, là một nhà ái quốc, một nhà đại cách mạng đă lập ra đảng Dân Xă, tức có chủ trương, có sách vở, có cơ cấu tổ chức đầy đủ, không thể nghĩ ngợi ǵ nữa. Đó quả là một thành tựu, cho tới đó chưa ai hiện thực nổi. Đó là bước từ đạo Phật bước vào đạo Nhân, tức từ Tài Thiên đi sang Tài Nhân.


Đến khi đi vào chi tiết càng thấy rơ cái bước sang qua xảy ra từ cơ cấu nền tảng, nên rất giống Việt Nho. Thí dụ: Việc nhấn mạnh cần phải học hành, không được tin mù quáng, dù ông thầy có đáng kính mấy cũng phải đưa óc thông minh ra để xét lời thầy trước đă, có nên tin hay chăng. Rất giống Nho đặt Trí lên đầu: Trí nhân dũng.





Về thờ tự, th́ cắt hết mọi phiền toái. Không nhận thầy cúng, thầy tế, thầy bói, thầy phù thủy. Không cho đốt vàng mă. Thờ Phật th́ không có tượng, mà chỉ có một tấm vải màu dà để tượng trưng sự ḥa hợp nhân loại. Đă không chuông không mơ, không cho dâng cúng chè xôi, thực phẩm. Không cấm sát sinh, chỉ cấm sát sinh để tế. Không có cả chùa, chỉ có “độc giảng đường”, không phải để ở, mà chỉ để giảng đạo, giống như Văn Miếu bên Nho vậy...




Quả là một kết tinh của Tam giáo.




Phật th́ đă bỏ tượng, bỏ chùa, chỉ c̣n tên, và giáo lư để đúng với câu “học Phật tu Nhân”. Thuyết là thuyết Phật, nhưng thực hiện th́ lại là Nhân. Đúng ra th́ cũng là thực hiện Phật, v́ giữa Phật và Nho có rất nhiều mẫu số chung, như “tự lực tự cường”. Phật nói hăy thắp đèn ḿnh mà đi th́ Nho cũng nói “doăn chấp kỳ trung”; nền tảng như nhau, nhất là cả hai đều căn cứ trên Đạo Trống để bàn nơi khác.




Pháp th́ sự nhận định tính cách vô thừơng của các pháp rất giúp vào việc tạo dựng nên tâm hồn xả bỏ, là điều quư vô cùng nơi nhà cai trị, để dễ có ḷng thái công là ch́a khóa cho sự thành công trong lănh vực chính trị. Ngoài ra c̣n một số những điều rất khó có thể hiểu cho người thông thường, như là thuyết “thập nhị nhân duyên”, th́ đề ra cho dân kính bái vậy thôi.




Tăng th́ kể như không có. Phật Giáo Ḥa Hảo bản chất là tại gia, không nhận sư ni, nhưng theo lối nhu thuận của Nho, là không chống đối, mà chỉ “kính nhi viễn chi”, sau khi dặn ḍ pḥng bị những tăng sư giả mạo, như về việc ma chay giỗ chạp, th́ dạy rằng: “giá trị ở chỗ tu tâm”, tự ḿnh cầu nguyện, khỏi đi thuê khoán ai cầu cho, v.v...




Tóm lại, xét chung nội dung giáo lư Phật Giáo Ḥa Hảo, th́ chính là đạo Nhân, nhưng bọc ngoài bằng danh Phật. Thế mà lại giữ được nét sùng mộ nhiệt tính của Phật giáo để đóng góp, nên có thể bù trừ cho đạo Nhân nơi Nho. Đạo Nho là một thứ đạo “ung dung tự tại” v́ đạo nhân đă có đủ thiên địa nơi ḿnh, khỏi cần phải bước đi đâu (vạn vật gia bị ư kyœ). Đó là chỗ cao cả nhưng cũng là chỗ yếu kém của Nho. Cao cả cho những tâm hồn có óc siêu lư cảm thấy được an nhiên tự tại: c̣n đối với đại chúng th́ khó thấy được, nên cần có sự thúc đẩy mạnh hơn. Vậy về điểm này th́ sau những thập niên tàn phá dữ dội của Cộng Sản, th́ cái bầu khí lễ nghĩa liêm sỉ c̣n có thể lập lại chăng, mà thiếu môi sinh tinh thần nhân nghĩa, th́ liệu Nho giáo có c̣n hiệu nghiệm được như xưa chăng. Cho nên về điểm này mà có được một sự bù trừ hỗ trợ như từ phía Phật Giáo Ḥa Hảo th́ rất tốt, nhất là khi sự hỗ trợ đó không có ǵ dị đoan hay quá đáng, mà sự thôi thúc th́ rất đầy đủ. Trong bằng ấy tỉnh Hậu Giang, chưa biết có được vài văn miếu chăng, c̣n Phật Giáo Ḥa Hảo có đến 390 độc giảng đường, phát thanh một cách có phương pháp. Kinh sách phát ra có tới cả triệu tập. Lại c̣n việc thờ cúng ông bà và Phật hàng ngày hàng bữa, khiến cho không khí đạo hành dâng cao, nhờ đó mà Phật Giáo Ḥa Hảo có được một điểm rất hiếm, là có một đảng chính trị có chủ đạo hẳn hoi: đó là Dân Xă Đảng.




Chữ Đảng ở đây không hẳn là đảng phái, chỉ tạm dùng cho hợp thời và đối với các đảng khác trong nước, chứ riêng trong đạo Ḥa Hảo th́ không là đảng phái, v́ không có đảng nào khác. Đây chỉ là một “đảng” tức là một khối thuần nhất từ trên chí dưới như nhau, kiểu như một Hội nghị Diên Hồng liên tục. Đó không là một đảng, mà là tiếng nói của một chủ đạo, xưa nay chỉ có Nho, và đến nay mới thấy xuất hiện nơi Phật Giáo Ḥa Hảo mà thôi. Cho nên trên kia tôi nói về Ḥa Hảo, như bước nhảy cuối cùng từ đạo Phật xuất thế đi vào đạo nhân xử thế. Nhưng đến đây tôi nghĩ là có lẽ sẽ trung thực hơn khi coi Ḥa Hảo là đợt mới nhất của Việt tộc tự nội phát xuất trong bầu khí tâm linh của Phật giáo, đối diện với Hán Nho là Việt Đạo phát xuất trong bầu khí du mục. Cả hai đều gốc Việt đến 70, 80%, tức Việt có chủ, c̣n Phật với du mục tây bắc là khách. Và như vậy th́ không có bước nhảy qua nào cả. Tức ngoài Ḥa Hảo và Nho th́ cho đến nay, không có Chủ Đạo nào khác... mà chỉ có chủ thuyết, tức mới ở đợt ư hệ, chưa lên đến đợt tâm linh để thành chủ đạo. Chúng phát xuất, hoặc do triết học tất cả c̣n duy ư, hoặc do tôn giáo th́ chỉ là tầm gửi. Đức Ki Tô đă nói “nước ta không thuộc trần gian”, nên giáo sĩ bị cấm làm chính trị, c̣n giáo dân th́ có làm, nhưng chỉ là chính trị ở lương tri, ở đợt lợi hành, tiếng là Ki Tô, nhưng trong Ki Tô không có nền tảng chính trị.




Phật giáo cũng vậy, nền tảng là “sắc sắc không không” th́ chính trị đặt nền vào đâu, nên nếu có đưa ra chủ thuyết chính trị cũng chỉ là lương tri, lợi hành, duy lư, tức là tiên thiên đă bất lực, chứng cớ là các xứ theo Phật giáo tiểu thặng vẫn nghèo kinh niên là v́ vậy.
florida80_is_offline  
Quay về trang chủ Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px
 
Page generated in 0.09293 seconds with 10 queries