Đời Người Như Vở Kịch, Trước Khi Sinh Ra Kịch Bản Đã Được Viết Xong Rồi
(Ảnh minh họa)
“Sinh tử hữu mệnh, phú quý tại Thiên”, nếu người xưa tin vào thiên mệnh thì người nay chỉ tin vào khoa học. Nhưng chẳng phải vũ trụ bao la có bao điều huyền bí mà khoa học vẫn chưa thể nhận thức được hay sao?
Thời cổ đại có rất nhiều cao nhân có thể dựa vào toán quái mà dự đoán tương lai, coi tướng mặt mà biết được họa phúc, xem phong thủy mà hiểu cát hung gia trạch. Trong cõi vô hình đều đã có định số, sức vóc con người rất khó thay đổi được.
Sinh tử hữu mệnh
Người xưa nói: Mệnh là do Trời chú định. Diêm Vương muốn canh 3 phải chết thì tuyệt đối không thể kéo dài đến canh 5. Khi ấy, không chỉ thời gian đã được định trước mà ngay cả phương thức cũng được định sẵn rồi.
Sách “Thái Bình Quảng Ký” chép rằng:
Thời nhà Đường có vị quan Thái tử Thông sự Xá nhân tên là Vương Biêu. Ông Vương từng nói: “Những gì gặp phải trong đời đều có liên hệ đến vận mệnh. Vận mệnh và sự nghiệp đều đã định trước rồi, không phải cát thì là hung, khi nào đến cũng đã chú định rồi”.
Vương Biêu nhắc lại câu chuyện Võ Tắc Thiên tàn sát dòng dõi của hoàng đế, lúc ấy thế tử bị đưa đến Đại Lý Tự phán tội chết. Thế tử than rằng: “Nếu ta không tránh được cái chết, vậy cớ gì phải vấy bẩn gươm đao”. Nửa đêm, thế tử dùng cổ áo làm dây treo cổ mà tự vẫn. Nhưng đến khi trời sáng thế tử chợt tỉnh dậy, lại nói lại cười, lại ăn lại uống, giống như lúc còn ở hoàng cung vậy. Thế tử kể lại: “Ta vừa chết thì quan âm phủ tức giận nói với ta rằng: ‘Ngươi cần phải bị giết chết, sao lại dám tự tử? Mau mau trở về chịu hình pháp!’. Ta bèn hỏi nguyên cớ tại sao, quan âm phủ liền lấy sổ sinh tử ra đưa cho ta xem. Thì ra đời trước ta đã sát nhân hại mệnh nên đời này phải báo ứng đền mạng”. Bởi thế tử đã hiểu rõ nhân quả báo ứng, thế nên vào giờ phút hành hình sắc mặt vẫn điềm nhiên bình tĩnh, không hề sợ hãi chút nào.
Con người đến cõi thế gian, khi nào chào đời, khi nào về cát bụi, xem ra đã có định số sẵn rồi. Nhân đời trước tạo quả đời này, hành thiện thì tích đức, làm ác thì tạo nghiệp, không việc gì là không phải hoàn trả.
|