R11 Độc Cô Cầu Bại
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,150 Times in 13,135 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 161
|
Nhóm người ấy, sau khi được sự chấp nhận của chư Tăng, liền khởi công xây dựng một Tịnh xá, kiến tạo các cơ sở cần thiết để chư Tăng tùy nghi sử dụng trong lúc ban ngày hoặc ban đêm, rồi dâng cúng tất cả đến chư Tăng. Chư Tăng chỉ c̣n việc là hằng ngày ôm bát vào thị trấn nhỏ để khất thực.
Qua trên, ta thấy rằng, vào thời đức Phật, các vị Tỳ-kheo mới thọ giới bắt buộc phải ở chung cùng các vị Đại đức Tăng để học tập, thu thúc lục căn trong thời gian năm hạ đầu. Điều này giúp cho các vị Tỳ-kheo vững chăi hơn trong việc tu học về sau. Nhân đây, ta cũng biết được rằng, giáo pháp của đức Phật chỉ có hai pháp tất yếu là pháp học và pháp hành. Những người lớn tuổi xuất gia, thường không kham nổi việc theo đuổi pháp học cho đến ngày thành tựu hoàn toàn, mà chỉ có thể thực hành pháp hành để cho có kết quả tốt đẹp. Vào thời đức Phật, việc xây dựng cúng dường Tịnh xá và các vật dụng cần thiết, đă có các vị cư sĩ giúp đỡ. Chư Tăng chỉ có việc ôm bát vào làng khất thực và tu học Phật pháp. V́ vậy, việc tu học được dễ bề thành tựu.
Trong ba tháng an cư kiết hạ tại ngôi làng sát biên giới này, th́ vào cuối tháng thứ nhất, Đại đức Maha Pala cảm thấy đôi mắt xốn xang v́ ít ngủ. Qua tháng thứ hai, Đại đức bị đau mắt thật sự. Tuy vậy, Đại đức vẫn tiếp tục hành thiền minh sát cả đêm thâu, măi cho đến lúc mặt trời sắp rạng, Đại đức mới vào ngồi trong tịnh thất để nghỉ ngơi. Do v́ Đại đức phát nguyện sẽ giữ ǵn ba oai nghi, nên Đại đức đă không hề đặt lưng nằm xuống ngủ trong ba tháng hạ.
Khi phát hiện Đại đức Maha Pala bị đau mắt, các Thầy Tỳ-kheo đă mời một vị y sĩ đến để chữa bệnh. Vị y sĩ gởi cho Đại đức một loại thuốc chỉ nhỏ một lần vào mũi là sẽ hết đau mắt, nhưng Đại đức Maha Pala do phát nguyện giữ ba oai nghi nên không chịu nằm xuống để nhỏ mũi. Mặc dù vị y sĩ đă khẩn khoản yêu cầu: “Bạch Đại đức, xin Đại đức đừng làm như vậy không nên. Một bậc Sa-môn cũng cần ǵn giữ sức khỏe để hành đạo. Đại đức nằm xuống để nhỏ thuốc cho có hiệu quả”.
Lát sau, Đại đức mới đáp: “Thôi hiền hữu hăy về đi, để ta bàn tính lại rồi sẽ quyết định”.
Lúc bấy giờ, Đại đức Maha Pala không có gia đ́nh quyến thuộc tại nơi ấy để cùng thảo luận hoặc thăm ḍ ư kiến. V́ thế, Đại đức tự ḿnh hỏi ḿnh rằng: “Hỡi này Pala hiền hữu, hăy nói cho ta biết, hiền hữu xem đôi nhục nhăn của ḿnh quư trọng hay giáo pháp của đức Giác Ngộ là đáng quư trọng?”.
Và Đại đức cũng tự trả lời câu hỏi của ḿnh như vầy: “Từ đời vô thỉ đến nay, trải qua hằng hà sa số kiếp ch́m nổi trôi dạt trong biển luân hồi sanh tử, hiền hữu vẫn sống măi trong cảnh đui mù tăm tối. Trong khoảng thời gian ấy, không thể đếm kể là bao nhiêu trăm ngàn đức Đại Giác đă thành đạo chứng quả, c̣n kiến văn tri thức của hiền hữu không đủ để bao trùm thời kỳ của một đức Phật trong số chư Phật quá khứ. Bây giờ, hiền hữu đă phát nguyện trong hạ kỳ này, hiền hữu sẽ ngăn oai nghi nằm suốt ba tháng. Vậy th́ dù cho đôi mắt của hiền hữu có đui mù hư hoại đi chăng nữa, th́ cũng mặc kệ cho nó đui mù hư hoại. Hiền hữu chỉ cần kiên tŕ thực hành giáo pháp của đức Đại Giác mà thôi”.
Rồi như để dạy bảo sắc thân ḿnh, Đại đức ngâm lên mấy câu kệ:
“Mắt ta dù có đui mù
Tai ta dù điếc, thân dầu bất an
Trong thân tất cả cơ quan
Dầu tê liệt hết, há màng chi sao!
Hộ ơi! Đừng vịn cớ nào?
Buông lơi mối đạo, lăng xao pháp hành”.
“Mắt ta dầu có quáng manh
Tai ta dầu nặng, thân đành bất an
Trong thân tất cả cơ quan
Dầu hư hoại hết, há màng chi sao!
Hộ ơi! Đừng vịn cớ nào?
Buông lơi mối đạo, lăng xao pháp hành”.
“Mắt ta dầu có tan tành
Tai ta dầu lủng, thân đành bất an
Trong thân tất cả cơ quan
Dầu tiêu tán hết, há màng chi sao!
Hộ ơi! Đừng vịn cớ nào?
Buông lơi mối đạo, lăng xao pháp hành”.
Ngâm dài ba kệ khúc để tự khích lệ ḿnh xong, Đại đức Maha Pala vẫn giữ oai nghi ngồi như trước, lấy thuốc nhỏ lên mũi rồi đi vào làng khất thực. Vị y sĩ trông thấy Ngài bèn hỏi:
- Bạch Đại đức! Hôm nay Đại đức có nhỏ thuốc lên mũi không?
- Có rồi, thiện nam.
- Vậy bây giờ Đại đức thấy thế nào?
- Vẫn c̣n đau nhức như cũ.
- Sao thế? Đại đức nằm xuống hay cũng vẫn ngồi mà nhỏ thuốc?
Đến đây, Đại đức Maha Pala làm thinh. Dầu cho vị y sĩ có hỏi đi hỏi lại nhiều lần, Ngài cũng chẳng thốt ra một lời để đối đáp. Khi ấy vị y sĩ nói:
Bài liên quan
Đại đức Metteyya Sakyaputta góp phần Phục hưng Phật giáo tại Lumbini
- Đại đức đă không cần làm cho ḿnh được tiện nghi thoải mái th́ thôi, nhưng mong Đại đức đừng nói với ai là: “Có ông thầy đó đă chế thuốc trị bệnh cho ta, và tôi cũng chẳng nh́n nhận là người đă chế thuốc trị bệnh cho Đại đức”.
Đại đức đáp:
- Ta sẽ không nói thế đâu.
Bị vị y sĩ chạy bệnh không chịu cứu chữa, Đại đức trở về Tịnh xá, ḷng tự nhủ rằng: “Này ông Sa-môn ơi! Thầy thuốc đó bỏ rơi ông th́ bỏ, chứ ông đừng bỏ rơi hạnh nguyện của ḿnh nhé”.
Ngài lại xướng lên bốn câu kệ:
“Diệu dược vô phương chữa trị rồi
Lương y bất lực cũng đành lui
Giờ đây có nước chờ Diêm Chúa
Hộ hỡi làm sao dám dễ duôi?”.
Sau bài kệ tự huấn ấy, Đại đức thu thúc lục căn, hành Sa-môn pháp một cách rốt ráo. Đến cuối canh giữa đêm ấy, không trước không sau th́ hai mắt của Thầy vĩnh biệt ánh sáng, nhưng đồng thời tâm của Ngài cũng đoạn ly tất cả phiền năo. Ngài hưởng thụ nguồn an vui tự tại trong sự giác ngộ nội tâm của quả vị A-la-hán, rồi vào ngồi trong tịnh thất.
Đại đức Maha Pala vẫn thường khuyên bảo, nhắc nhở các bạn đồng đạo và chư Tỳ-kheo cũng biết phục thiện, tinh tấn thực hành theo lời chỉ dạy của vị trưởng đoàn một cách rốt ráo. Cho đến hết kỳ Tự tứ th́ tất cả sáu mươi vị thiền sư cũng đều đắc quả A-la-hán với tuệ phân tích.
Qua trên, ta thấy được Đại đức Maha Pala đă rất kiên tŕ và quyết tâm trong việc thực hiện lời phát nguyện của ḿnh. Đối với Đại đức Maha Pala th́ giáo pháp của đức Giác Ngộ mới thật sự đáng quư trọng hơn hết. Cho dù đôi mắt của Đại đức có hư hoại th́ Đại đức vẫn chấp nhận, vẫn quyết tâm không nằm để nhỏ mũi cho lành bệnh. Do sự giác ngộ hiểu biết về giáo pháp của đức Phật cộng với thiện căn tu hành tích lũy từ nhiều đời nhiều kiếp, mà Đại đức đă có được quyết tâm vững chắc như vậy. Cuối cùng, dù đôi mắt đă mù ḷa nhưng Ngài đă đắc quả vị A-la-hán, một kết quả xứng đáng cho sự nỗ lực tu học của Ngài. Đồng thời, sau đó Ngài cũng hướng dẫn cho tất cả ̉̉̉̉̉60 vị thiền sư đồng đạo hạnh cũng đều đắc quả A-la-hán giống như Ngài. Đó là một bài học tuyệt vời về tinh thần dũng cảm trong việc tu học Phật pháp. Đại đức Maha Pala măi măi là tấm gương sáng về sự quyết tâm kiên tŕ trong việc tu học đối với đàn học hậu về sau.
|