Sau khi thao tác xong, người ăn xin lại tiếp tục ngồi ngắm hoa. Đột nhiên, anh ta nghĩ, bình hoa đẹp thế mà đặt trên chiếc bàn bẩn thế này không hợp chút nào. Nghĩ rồi làm luôn, anh ta nhanh chóng lau chùi chiếc bàn thật sạch rồi mới đặt lọ hoa lên.
Anh ta có vẻ như đã hài lòng, người ăn xin lại ngồi xuống, tập trung mọi sự chú ý vào những bông hoa vừa được một cô gái tốt bụng tặng.
“Hoa đẹp, bình hoa đẹp, bàn sạch sẽ, vậy mà chúng được đặt trong một căn phòng bẩn thỉu và bừa bộn thế này, thật chẳng hợp chút nào”. Nghĩ vậy, anh ta liền đứng dậy dọn dẹp vệ sinh cho căn phòng tồi tàn. Tất cả rác rưởi tích trữ lâu ngày đều được xử lý sạch sẽ.
Có bàn tay dọn dẹp, căn phòng chẳng mấy chốc trở nên gọn gàng, ngăn lắp. Lúc này lọ hoa hồng trở nên thơm tho vô cùng. Với người ăn xin, lúc đó dường như anh ta đang quên mất mình đang ở đâu.
Đang ngây ra hưởng thụ sự mới mẻ đến với mình rất bất ngờ, người ăn xin đột nhiên phát hiện một cái đầu bù xù trong gương, rồi sau đó là một gã thanh niên tàn tạ.
Anh ta không thể ngờ rằng bộ dạng của mình lại tồi tệ đến thế! Và với bộ dạng ấy, làm sao anh ta có đủ tư cách để ở trong căn phòng sạch sẽ có hoa tươi thế này
Nghĩ vậy, anh ta lập tức đi tắm. Đó là lần đầu tiên anh ta đi tắm sau nhiều năm liền. Sau khi tắm xong, anh ta tìm ra vài bộ quần áo dù có hơi cũ một chút nhưng vẫn còn sạch ra mặc, cạo râu, chỉnh lại tóc và sau đó soi mình trước gương.
Hiện ra trước gương lúc đó là một người hoàn toàn khác.
Đó là một gã thanh niên không đến nỗi nào nếu không muốn nói diện mạo khá ưa nhìn.
Đến lúc này, anh ta mới bất giác nhận thấy, mình là một người không tồi, tại sao phải sống vất vưởng nhờ sự bố trí của thiên hạ ?
Đó là câu hỏi đầu tiên người ăn xin tự hỏi mình kể từ khi anh ta bắt đầu sống cuộc đời vạ vật. Và trong chớp mắt, anh ta như tỉnh ngộ.
“Thực ra mình chẳng đến nỗi tồi”, anh ta nghĩ. Nhìn khắp căn phòng một lượt, lại nhìn vào lọ hoa hồng trên bàn, anh ta lập tức ra một quyết định quan trọng nhất cuộc đời mình.
Từ ngày hôm sau, anh ta không đi ăn xin nữa mà sẽ đi tìm việc làm.Vì không sợ bẩn, cũng không sợ vất vả nên ngày hôm sau, anh ta dễ dàng tìm được một công việc mới.
Cũng có lẽ nhờ bó hoa hồng được tặng là nguồn động lực thôi thúc nên anh ta luôn nỗ lực không ngừng. Vài năm sau đó, cuộc đời anh bước sang một ngã rẽ mới. Người ăn xin trước kia đã hoàn toàn “chết”, thay vào đó là một người đàn ông thành đạt.
|