R11 Độc Cô Cầu Bại
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,163 Times in 13,136 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 162
|
Các pháp cần tu học
Bài liên quan
Chương tŕnh khám, trị liệu miễn phí cho tăng ni, Phật tử tại chùa Bồ Đề
“Này Đại Ca-diếp! Bồ-tát phải tu học ba pháp: Thường tùy thuận chư Phật, v́ giảng dạy người khác nên tự ḿnh siêng tu hành và tập rèn ḷng từ với chúng sinh”.
“Có ba pháp cần tu hành: Thường có ḷng muốn xuất gia, phải cung kính các bậc Sa-môn và Bà-la-môn. Nếu người thuyết pháp không đồng loại th́ lánh xa. Chẳng nên học tập theo những tà pháp chẳng phải Phật đạo”.
Tùy thuận chư Phật, th́ không quy y ngoại đạo tà giáo, niệm niệm tỉnh sáng, không để tâm chúng sinh dẫn chạy. Bồ-tát th́ không chỉ có tự lợi mà c̣n lợi tha.
Tự lợi, là học và tu theo những ǵ Phật Tổ đă dạy, không học theo những tà pháp không thuận với Phật đạo. Người thuyết pháp dù là Tăng Ni, nếu không thuyết giảng kinh điển với tinh thần Đại thừa hoặc thường phỉ báng kinh Đại thừa, cũng không nên thân cận cúng dường, nghe pháp và theo đó tu học.
Lợi tha, là truyền bá những thứ đă học và tu đó cho người hữu duyên. Thứ ǵ là thực nghiệm luôn có giá trị thiết thực dạy người hơn là chỉ đọc học trên sách vở. Đó là lư do v́ sao trong Tứ nhiếp pháp có phần đồng sự. Tứ nhiếp pháp là bốn pháp dùng để thu nhiếp chúng sinh: Bố thí, ái ngữ, lợi hành và đồng sự. Không có phần đồng sự này, Bồ-tát không trải qua những ǵ chúng sinh đă trải qua, không hiểu được tâm thức của họ. Thành Bồ-tát phải trải qua, vượt lên, để biết cách dẫn người vượt qua chướng nạn.
duc phat_07203059111914
Song bước vào thế giới chúng sinh, nếu không tỉnh, không trí, Bồ-tát sẽ bị tri kiến chúng sinh của người đời vật chết. Tri kiến chúng sinh một khi phát tán th́ trên cùng một sự việc mà có vô số tư tưởng khác nhau. Sự việc xảy ra không c̣n đúng như chính nó. H́nh tướng của Bồ-tát không c̣n là h́nh tướng của chính Bồ-tát đó nữa. Chúng bị bóp méo theo tư kiến của người đời. Vấn đề là ai cũng cho cái thấy của ḿnh là đúng. Họa, là chuyện ǵ có chiều hướng xấu thường được tin tưởng và phát tán nhiều hơn là chuyện tốt. V́ thế, để việc đồng sự được tốt đẹp, đ̣i hỏi Bồ-tát phải có nội lực.
Bài liên quan
Pḥng thuốc nam chùa Kim Sơn Cà Mau cần sự phát tâm của các Mạnh thường quân
Ngoài việc giúp Bồ-tát an b́nh trước những điên loạn của người đời, nó c̣n giúp Bồ-tát định tĩnh trước các duyên, không để tri kiến chúng sinh làm loạn tâm thức của ḿnh, khiến cái thấy cái nghe của ḿnh thành lệch. Cho nên, việc tu hành của Bồ-tát không thể chỉ dừng ở mặt phước thiện hay công quả mà cần đặt nặng ở việc phát triển định tuệ. Có định th́ an định được trước mọi thị phi. Có tuệ th́ không thấy lầm, nghe lầm, hiểu hơn về cái gọi là tri kiến chúng sinh, về tập nghiệp của từng người mà tiến hay lùi.
Có vậy th́ lợi ích cho chúng sinh mới được thiết thực, cũng không lùi bước trước những khó khăn. Không định tuệ th́ bố thí, ái ngữ, lợi hành chỉ là công cụ của ngă tướng, thu nhiếp người không phải v́ lợi ích cho người mà v́ vây cánh cho ḿnh, đưa người đi từ bến mê này sang bến mê nọ. Không định tuệ th́ nhiệt t́nh trở thành phá hoại.
Có định tuệ th́ nhất định có bi từ đối với chúng sinh. V́ thế tập rèn ḷng từ với chúng sinh không ǵ bằng trang bị cho ḿnh giới, định, tuệ vững chắc. Đó là duyên giúp Bồ-tát có thể vào ra trong thế giới chúng sinh mà không thối tâm Bồ-đề.
Có định tuệ th́ đối với chúng sinh, không có tâm coi ta hơn người, huống là với Sa-môn Bà-la-môn, những vị giữ giới thanh tịnh, ắt tự phát sinh tâm cung kính, nên nói: “Phải có tâm cung kính đối với Sa-môn Bà-la-môn”. Song với các Sa-môn giả danh th́ thế nào? Kinh Đại bát Niết-bàn tập I, phẩm Tà chánh, Phật dạy: “Nếu có Tỷ-kheo phạm tội Du-lan-giá, thời không nên thân cận, cung kính, cúng dường…”, nhưng “Phải có ḷng từ với họ”. Có ḷng từ th́ không bêu xấu, chửi mắng, đánh đập v.v…
Một pháp Bồ-tát cần niệm trong ḷng nữa là thường có ḷng muốn xuất gia. Xuất gia, tiếng Phạn là pravrajya, chỉ cho người theo Phật giáo, từ bỏ gia đ́nh, sống đời phạm hạnh, không màng danh lợi hay dục lạc thế gian, chỉ một ḷng hướng về Đạo vô thượng. Đó là hạng thân xuất gia mà tâm cũng xuất gia. Tuy vậy, vẫn có người thân xuất gia mà tâm không xuất gia, là “trường hợp những người gởi thân trong chùa nhưng tâm vẫn đuổi theo cái vui ngũ dục, xuất gia chỉ để hưởng lạc, v́ tiếng thơm để người khác ngưỡng mộ, đời mạt pháp hạng này không phải ít”. Đây là hạng xuất gia mà người tại gia chân chính không nên có ḷng hướng đến.
69806604_76515155393 9904_704799721053696 8192_o
Theo kinh Duy-ma-cật sở thuyết, phẩm Đệ tử, khi được hỏi về việc xuất gia: “Tôi nghe Phật dạy, cha mẹ không cho th́ không được xuất gia…”, Ngài Duy Ma Cật đă trả lời: “Chư vị phát tâm A-nậu-đa-la Tam-miệu Tam-bồ-đề th́ đó là xuất gia”. Kinh Đại trang nghiêm pháp môn cuốn hạ ghi: “Bồ-tát xuất gia, chẳng phải tự thân cạo tóc mà gọi là xuất gia, chẳng phải tự thân giữ ǵn luật nghi mà gọi là xuất gia. Rộng khởi Tứ vô lượng tâm an trí chúng sinh, đó gọi là xuất gia”.
Có lẽ v́ đó mà h́nh thành nên một hạng xuất gia nữa, đó là tâm xuất gia mà thân không xuất gia. Theo thầy Thích Thiện Chánh, “Đây là h́nh thức xuất gia của bậc Thánh hay các vị Bồ-tát. Những vị này hoặc v́ sợ lộ h́nh tướng khiến chúng sanh ngưỡng mộ mà thành mê tín, hoặc v́ họ không c̣n chấp vào h́nh tướng mà chỉ chú trọng vào việc tu hành thực tiễn, nên không xuất gia. Thân của họ không cần ở chùa, nhưng tâm họ không c̣n ham thích thú vui của ngũ dục, cũng không màng danh lợi. H́nh thức này rất đặc biệt, người phàm phu không thể thực hành được, v́ vậy không thể làm mô phạm cho người xuất gia thông thường”.
Bài liên quan
Hướng dẫn tải Kinh Đại thừa Vô Lượng Thọ và Kinh Địa tạng Bồ tát bổn nguyện miễn phí
Vậy, điểm nhấn chính của việc “thường có ḷng muốn xuất gia” nói đây, chính là thân tâm đều xuất gia hoặc tâm xuất gia mà thân không xuất gia, không nhắm vào hạng chỉ có thân xuất gia. Nếu chỉ có thân xuất gia th́ như kẻ tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, thoát ngũ dục và dây ái ngoài đời lại vướng vào ngũ dục và dây ái trong đạo, tiếp tục sự ràng buộc, c̣n gây thêm nghiệp địa ngục không biết bao giờ mới ra.
Cũng dạy: “Này Đại Ca-diếp! Bồ-tát tại gia, ở nhà nên quán sát thân mạng của ḿnh giả tạm như khách. Với của cải đă bố thí th́ có quan niệm như được chứa. Với của cải chưa bố thí, xem như xa ĺa ta cả trăm do tuần. Chẳng có quan niệm chứa của cho vợ con”.
Quán sát thân mạng giả tạm là tập cho Bồ-tát có cái nh́n tương ưng với lư thật, cũng giúp Bồ-tát phá cái chấp thân.
zzz_8948
Bồ-tát hiểu về nghiệp lực nhân quả, sẽ hiểu của cải vật chất chỉ có giá trị khi nó được cho đi. V́ cho đi là nhân của sung túc giàu có, xan tham là nhân của nghèo hèn bần khổ. Cũng biết, dù có để dành cho vợ, chồng, con cái mà tự bản thân vợ, chồng, con, cái không có phước để hưởng th́ cũng không hưởng được, có phước mà không có đức th́ của cải để lại là họa hơn là phước. Việc này có thể kiểm nghiệm ở thế gian. Chính v́ thế, Bồ-tát không có quan niệm chứa chấp, chỉ dùng vật chất như là phương tiện độ sinh.
|