|
R11 Độc Cô Cầu Bại
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,174 Times in 13,137 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 162
|
Kể từ ngày đó, mối quan hệ giữa thầy tṛ tôi thay đổi một cách đáng kể. Ông bà giáo sư coi tôi như một thành viên trong gia đ́nh, thậm chí ông c̣n quyết định ghi tên tôi thừa hưởng một phần gia tài ngang bằng với ba người con của ông bà trong di chúc.
Các con của giáo sư xưa nay vẫn tỏ ra quư mến tôi, nhưng kể từ lúc ấy th́ nảy sinh vấn đề và thái độ của họ bắt đầu thay đổi. Tôi nh́n thấy rất rơ điều này nên cương quyết từ chối nhưng giáo sư không đổi ư. Thế là tôi bèn mời các con của ông cùng đến văn pḥng luật sư, tôi kư giấy khước từ tất cả quyền lợi của ḿnh được hưởng trong di chúc và nhường lại cho họ toàn quyền sử dụng. Các con của ông bà tỏ vẻ rất ngạc nhiên. Tôi giải thích với họ rằng chẳng qua ông bà giáo sư có ḷng quư mến nên làm như vậy, nhưng riêng tôi không bao giờ muốn nhận khoản tài sản ấy.
Thời gian sau cả hai ông bà giáo sư đều t́nh nguyện nhờ tôi hướng dẫn học Phật pháp. Vậy là về kiến thức đời thường tôi là học tṛ của ông nhưng về mặt tâm linh ông lại là học tṛ của tôi. Thế rồi trong nhiều năm tiếp theo, giáo sư Durant chính là người tiếp tay tích cực nhất trong việc xây dựng ngôi chùa Việt Nam tại Ấn Độ.
Trong công việc th́ tất cả những vị trí, việc làm của tôi đều nhờ có sự can thiệp nhiệt t́nh của Thầy mà được thuận buồm xuôi gió.
Ngoài những sự giúp đỡ lớn lao ấy, Thầy lại c̣n nài nỉ cho chùa mượn tiền nhiều lần, nhưng tôi luôn từ chối v́ sợ chẳng may có điều ǵ rủi ro xảy đến cho ḿnh th́ lại không trả được nợ. Sau đó v́ ông bà làm mặt giận nên có lần tôi đành phải hỏi mượn cho họ vui ḷng rồi đem về cất kĩ. Nửa năm sau tôi mang toàn bộ số tiền đem trả lại. Không ngờ trước khi đưa tiền giáo sư đă cẩn thận ghi lại dăy số trên mỗi tờ giấy bạc thành ra tôi giấu đầu ḷi đuôi và ông bà khám phá ra rằng tôi mượn tiền chỉ để họ vui ḷng.
Thầy Durant quan tâm công việc của chùa Việt Nam chẳng khác ǵ việc của bản thân. Không chỉ giúp cho Việt Nam Phật Quốc Tự ở Ấn Độ, ông c̣n nhiều lần can thiệp với các vị chức sắc cao cấp trong chính phủ Nepal để hỗ trợ cho tôi trong việc xây dựng chùa Việt Nam tại Lumbini, ngôi chùa quốc tế đầu tiên nơi Phật giáng trần ở Nepal.
Một kỷ niệm vui là có lần ông điện thoại cho vị đại sứ Pháp ở Nepal yêu cầu giúp đỡ tôi và ân cần giới thiệu tôi là thầy của ông. Thế là Ṭa đại sứ Pháp tại Nepal chuẩn bị tiếp đón long trọng người thầy của vị đại giáo sư quư tộc Durant mà họ tưởng tượng phải là một nhân vật đường bệ.
Hôm đó tôi từ ngôi chùa đang xây dựng đi thẳng tới Ṭa đại sứ Pháp với bộ đồ làm việc đầy bụi bặm, quả thật trông không được tươm tất cho lắm. Đến nơi đă thấy viên bí thư thứ nhất của vị đại sứ túc trực chờ đón. Nhưng ông này không thèm để mắt đến anh chàng gầy g̣, ốm yếu và rất tầm thường v́ tưởng rằng tôi là một trong số những người đến đây chầu chực xin visa vào nước Pháp.
Lúc ấy đă quá giờ hẹn nên viên bí thư có vẻ bồn chồn đi tới lui, tôi bèn tiến đến trước mặt ông và xưng danh. Việc này gây ra cho ông ta một sự bối rối mà ông cố gắng kiềm chế không để lộ ra v́ lịch sự và xin lỗi tôi rối rít.
Đến khi ông vào bên trong báo với viên đại sứ rồi trở ra mời tôi vào th́ lại thêm một t́nh huống buồn cười khác. Đó là vị đại sứ khi thoáng nh́n thấy tôi đă quay qua hỏi cấp dưới của ḿnh:
- Anh có lầm không? Tôi đang chờ tiếp vị giáo sư của ngài Durant kia mà?
Ông ta tưởng rằng tôi không biết tiếng Pháp nên không cần hạ giọng khi nói câu này. Phần tôi không lấy làm ngạc nhiên v́ đây là cảnh tôi thường xuyên gặp phải, chẳng qua là do tôi ít chú trọng trau chuốt vẻ ngoài cho phù hợp với một vài chức danh ḿnh đang mang.
Trở lại mối quan hệ giữa giáo sư Durant và tôi, qua sự việc này tôi rút ra một kinh nghiệm quư báu. Rơ ràng nếu trước đây tôi giữ lại chiếc nhẫn kim cương để đổi lấy một căn nhà, th́ chưa chắc nó c̣n tồn tại được đến ngày nay. Trong khi đó có thể nói toàn bộ các khoản tiền giáo sư đă giúp cho ngôi chùa Việt Nam sau này tính ra gấp mấy lần trị giá chiếc nhẫn kim cương trước đây.
Tóm lại, nhờ luôn tâm niệm làm theo lời dạy của vị ân sư mà trong đời tôi đă thu lượm được nhiều kết quả vô cùng tốt đẹp. Tôi thường gọi đó là phép mầu mà mọi người đều có thể có được.
4. Săn bắn chim linh thiêng bị tai nạn và chết thảm khốc
Chuyện này kể lúc 10h30 từ chị Ḥa b́nh, kể tại Việt Nam Phật Quốc Tự ngày 11/11/2010 lúc cùng phái đoàn uống trà ngắm mặt trời lặng.
Chùa Bái Đính là một trong quần thể chùa cũ và mới rất đẹp ở Ninh B́nh do công ty Xuân Trường tái kiến thiết lại rất đẹp, nhờ vậy mà cảnh hùng vĩ núi non này được phát hiện và bảo vệ, nên chim chóc nhiều loại đă về đây trú ngụ, đặc biệt là loài chim quư hiếm là Hồng Hoàng mà nhiều người thường gọi là linh điểu. Loài chim này chỉ đến những chỗ nào linh thiêng, yên tĩnh mà ở. Việt Nam nhiều đời nay các cụ thường gọi loài chim này là các vị hay là các ông các cụ để tỏ sự cung kính đối với linh điểu.
Theo như anh Trường kể lại, loài chim này mỗi lúc đến một nhiều và chỉ xuất hiện khi có vị nào đức độ ghé thăm c̣n không các vị ẩn mặt. Việc xuất hiện nhiều loài chim đặc biệt này đă thu hút rất nhiều người yêu quư thiên nhiên, bảo tồn động vật quư hiếm, bên cạnh đó cũng đồng thời xuất hiện những con người thích săn bắn, sát hại chúng sinh. Sự giết hại loài chim đặc biệt này không phải v́ đói kém mà đó là thú vui giải trí của loại người này. Họ cho rằng khi bắn được loài chim này th́ được bạn bè khen cho đó là sự thành công của cuộc đời. Có rất nhiều người sau khi bắn chết chim, họ không đem về mà vứt luôn ở trong rừng gây ô nhiễm cho môi sinh, phát sinh bệnh tật cho các loài khác trong khu rừng và ảnh hưởng đến con người khi có việc đi vào rừng. Những con người thích săn bắn, sát hại loài linh điểu là những người có thế lực, uy quyền trong tay không ai dám khuyên can. Có người trong gia quyến của họ v́ có ḷng từ bi đề nghị đừng sát hại loài chim này nữa th́ bị mắng nhiếc, chửi bới, đe dọa đủ điều, kể cả cắt đứt liên lạc với những ai dám khuyên can.
Tại khu rừng Bái Đính mặc dù đă có luật và nghị quyết của chính phủ cấm săn bắn động vật quư hiếm, nhưng v́ những vị này giàu có lại có thế lực ô dù bao bọc nên không ai làm ǵ được. Trong đó có một vị bác sĩ nổi tiếng của địa phương cũng hợp tác với những con người có chức quyền vào rừng săn bắn các loài linh điểu Hồng Hoàng. Dân chúng trong làng rất bất b́nh nhưng không ai dám lên tiếng v́ sợ họ trả thù kết oán, chỉ biết than phiền trong im lặng.
Không lâu sau đó bỗng có một tin kinh hoàng xảy ra. Có một vị bác sĩ trong đoàn săn bắn không biết do nguyên cớ ǵ từ trên lầu cao nhảy xuống đất chết một cách thảm thiết. C̣n một người khác th́ tự nhiên lấy súng bắn vào đầu tự tử. Hai người khác th́ bị xe cán chết trên đường đi nhậu thịt rừng.
Câu chuyện trên hoàn toàn là sự thật v́ nó xảy ra không lâu. Mọi người muốn rơ chi tiết có thể liên lạc với anh Trường ở Chùa Bái Đính và chị Ḥa B́nh ở Hà Nội để t́m hiểu thêm.
|