View Single Post
Old 10-16-2019   #532
florida80
R11 Độc Cô Cầu Bại
 
florida80's Avatar
 
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,165 Times in 13,136 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 162
florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11
florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11
Default

- Ủa, sao kỳ vậy? Tại sao ông lại coi bà Bảy như mẹ ḿnh?




- Thưa thầy con vốn mồ côi từ nhỏ nên rất thiếu t́nh thương. Đến khi gặp má thằng Út th́ bà hết mực yêu thương chiều chuộng con. Hễ mỗi khi con bệnh là bà chăm sóc tận t́nh, nấu phở cho con ăn, kho thịt, nấu cháo…




Thế là ông bắt đầu một câu chuyện tràng giang đại hải về những điều mà bà vợ yêu quư thường làm cho ông. Hồi lâu ông vẫn không chịu ngưng khiến tôi phải cắt ngang:




- Thôi đủ rồi ông đừng kể nữa.




Lúc chuẩn bị đi Ấn Độ ông Bảy nằng nặc đ̣i chỉ mua vé một lượt v́ nhất quyết ở lại luôn nơi đất Phật, tuy nhiên tôi không đồng ư mà cẩn thận yêu cầu các con ông mua vé khứ hồi để ông có thể trở về Mỹ bất cứ lúc nào. Quả nhiên điều tôi dự pḥng đă xảy ra, mà lại sớm hơn là tôi nghĩ. Tính ra ông chỉ mới lưu lại chùa được hơn ba tháng. Tôi thở dài bảo ông:




- Thôi ông cứ thu xếp đồ đạc, tôi sẽ đưa ông về Mỹ.

Nghe tôi nói vậy ông mừng rỡ te te trở về pḥng. Sáng hôm sau, vừa tụng kinh xong tôi đi xuống lầu th́ thấy hai ba cái va li nằm ngổn ngang ở chân cầu thang. Tôi ngạc nhiên gọi:




- Ông Bảy, va li của ai để đầy cầu thang vậy?




- Bạch thầy, hôm qua thầy đă bằng ḷng đưa con về Mỹ.




- Trời đất, làm sao tôi đưa ông đi ngay được, ít nhất phải chờ một hai tuần lễ để tôi chuẩn bị sắp xếp công chuyện chùa đâu vào đó rồi mới đưa ông đi được chứ.




Ông tiu nghỉu đem va li vào pḥng. Sau khi thu xếp mọi việc xong tôi mua vé xe lửa đưa ông đến sân bay New Dehli. Suốt dọc đường ông xin lỗi rối rít:




- Con rất xấu hổ v́ đă làm phiền thầy. Xin thầy tha lỗi cho con.




Tôi an ủi ông:




- Thôi không có ǵ phải áy náy, chẳng qua kiếp trước chắc là tôi c̣n thiếu nợ ông.




Ông hứa với tôi:




- Lần này con về thu xếp chuyện gia đ́nh xong sẽ trở qua tu luôn với thầy.




Ông nói câu này một cách hết sức chân thành khiến tôi không nhịn được cười. Tôi đưa ông ra sân bay rồi đứng bên ngoài chờ ông làm thủ tục, đinh ninh khi làm xong thế nào ông cũng quay ra để thầy tṛ chào tạm biệt. Không ngờ ông quá vui mừng trước viễn cảnh được gặp lại vợ con nên đi thẳng lên pḥng cách ly quên khuấy luôn việc quay lại chào từ giă tôi lần cuối. Một chuyện vui khác là sau khi về đến Mỹ, hàng ngày cứ mỗi bữa ăn ông đều xới một chén cơm và đĩa thức ăn rồi hướng về đất Phật lâm râm khấn vái tên tôi khiến cho mấy đứa con cứ tưởng rằng tôi đă chết!




8. Nhân nào quả đó




Vài lần nói chuyện cũng như viết bài, tôi đă kể một phần nào cuộc đời không may mắn của tôi thời thơ ấu, mà tôi thường nói vui là tôi sinh nhằm ngôi sao lạch ạch (hay c̣n gọi là sao xấu). Ngay từ khi c̣n nhỏ, tôi đă bị mang nhiều chứng bệnh nan y mà nhiều vị bác sĩ và lương y vào thời đó tiên đoán rằng tôi sẽ không sống lâu. Bệnh hoạn dồn dập làm cho thân thể tôi ốm yếu gầy c̣m, và có lẽ v́ vậy mà ảnh hưởng đến tinh thần của tôi chăng? Tôi thấy ai tôi cũng sợ, cái ǵ tôi cũng lo. Gặp cái ǵ khó là bị hốt hoảng. Cứ thế mà tôi thường ôm mặt lẫn vào bóng tối khóc một ḿnh để không ai biết. Rồi mỗi ngày khi màn đêm buông xuống, cơn sợ hăi trong tôi càng tăng thêm. Tôi sợ bóng tối, sợ ma quỷ … có thể đến bắt tôi vào những lúc trời tối. Tôi nhớ lúc nhỏ, nhiều lúc tôi mong mỏi mặt trời đừng bao giờ lặng và bóng đêm đừng bao giờ có, mà sau này khi lớn lên mới nhận ra rằng đó chỉ là sự mơ ước không tưởng, mơ ước của những trẻ thơ đầy sợ hăi, sợ bóng tối.



Cảnh sợ hăi bệnh hoạn liên miên theo tôi rất nhiều năm! Ngoài ra những trận đ̣n khốc liệt c̣n dồn dập lên thân tôi. Có nhiều lúc, sau những trận đ̣n, thân thể tôi bị thương tích bầm tím nhiều nơi, có chỗ chảy máu. Nhiều khi bị đ̣n quá nặng tôi đi không được! Quá đau đớn và mất niềm tin vào cuộc sống, nên mặc dù c̣n nhỏ tôi đă có ư định tự tử nhiều lần, nhưng dừng lại v́ sợ khi tự tử chết rồi ba má tôi sẽ bị công an cảnh sát bắt, thế là tôi bỏ ư định tự tử. Tôi bị đánh đập hành hạ có lẽ v́ tôi là con trai duy nhất trong gia đ́nh được Ba tôi thương nhất. Khi Ba và Má tôi chia tay thế là tôi trở thành nạn nhân. Mỗi lần tôi nhớ và nhắc đến Ba là bị đ̣n chí tử. Dường như bao nhiêu tức giận hận thù khó khăn trong gia đ́nh đều đổ dồn lên thời thơ ấu của tôi. Quả thật là một tai họa lớn đổ lên tuổi thơ tôi. Mặc dù bệnh hoạn và bị hành hạ, nhưng tôi vẫn thương yêu Má. Những h́nh ảnh Má tôi thức khuya dậy sớm buôn bán tảo tần để cho tôi được đến trường học, rồi có những bữa cơm tôi ăn và quần áo cho tôi mặc. Những kỷ niệm đẹp và cao quư đó tôi không bao giờ quên trong cuộc đời. Đặc biệt nhờ sự khuyến khích của Ba Má, nên tôi đă cố gắng học và rồi thành công mới có được cuộc sống đầy an lạc hạnh phúc như ngày hôm nay. Nhờ ân đức Ba Má nên tôi mới có được thân này, nhờ có được thân này tôi mới thưởng thức được nhiều cái hay cái đẹp trong cuộc đời và làm được một số điều phước đức.




Bỏ ư định tự tử v́ sợ người thân bị công an cảnh sát bắt, thế là tôi quyết định trốn nhà ra đi, mà đi đâu bây giờ? Ra đi bị đói khổ không nhà ở… thế là c̣n khổ hơn khi bị Má đánh đập, thà bị thương tích, bị đánh đập c̣n có cơm ăn có chỗ ở, khi nhỏ nhưng tôi đă suy nghĩ những điều này. Nhưng nếu trốn về ở với ba một thời gian, Ba lại dắt về Má th́ lại bị đ̣n nặng hơn. Việc trốn nhà ra đi hay ở lại đă làm tôi phân vân rất nhiều tháng! Nhưng v́ bị đánh đập dồn dập chịu không nổi, thế là cuối cùng tôi đành trốn nhà ra đi vào một đêm khuya sau một trận đ̣n nặng mà tôi phải lết đi từng bước, mặc dù lê bước khó khăn nhưng vẫn cố lết đi khi trong nhà Má tôi và các chị và em c̣n đang ngủ ngon. Tôi rời khỏi nhà mà nước mắt cứ chảy giàn giụa, v́ cũng c̣n rất thương Má, các chị và em út, nhưng v́ bị đánh đau quá chịu không nổi, hốt hoảng nên bắt buộc phải ra đi!




Khi ra đi khỏi nhà rồi mới biết gia đ́nh dù sao vẫn là tuyệt vời, c̣n có nhiều hạnh phúc mà nơi khác không có… nhiều ngày tôi đi lang thang ngoài đường, bị đói và khát, lúc đó mới thấm thía khi ở nhà có cơm có nước mà ăn uống, có chỗ ngủ nghỉ… có dịp tới trường học gặp thầy cô và bạn bè… nhiều ngày lang thang đói khát nơi thành phố Sài G̣n, một vài người cho tôi ăn bánh ḿ xong no nê thế là anh Năm kêu tôi làm bậy… tôi đă từ chối quyết liệt. Biết không sai khiến tôi làm chuyện sai quấy được, thế là anh Năm bỏ tôi vào một đêm khuya. Khi thức dậy tôi đi t́m anh măi để xin lổi, nhưng t́m không ra, thế là trận đói khát kế tiếp lại đến! Quá bế tắc và đau khổ không c̣n cách nào khác thế là tôi t́m cách về lại Bến Tre với Ba, hy vọng để hết khổ. Khi đến Bắc Rạch Miễu Thầy Hoằng Nhơn đă đợi tôi từ lâu, rồi Thầy cứu đời tôi. Cuộc gặp gỡ này là cả một sự mầu nhiệm, phải người có sự tu tập th́ mới hiểu được phần nào sự huyền bí của vũ trụ. Có dịp tôi sẽ kể thêm về sự gặp gỡ kỳ diệu này.




Tôi gặp Thầy Hoằng Nhơn, thầy cho tôi uống thuốc, những cây thuốc quư trồng nơi vườn chùa, chữa hết tất cả mọi bệnh tật và truyền dạy cho tôi nhiều mật pháp, thế là tôi lấy lại niềm tin vào cuộc đời. Có thể nói gặp được bậc chân sư này là cả một phúc đức và may mắn lớn cho cuộc đời tôi. Thầy đă huấn luyện, dạy tôi nhiều mật pháp để được thành công và hạnh phúc mà tôi nghĩ không t́m được ở nơi nào khác. Sau khi học hành tốt nghiệp tạm xong, t́m được việc làm tốt và có cuộc sống an vui hạnh phúc và trong ṿng đời danh vọng nhiều cạm bẫy, nhiều quyến rũ trần gian, tôi vẫn là một con người b́nh thường và rất trần tục như bao chúng sinh khác. Nhiều lúc v́ bă danh lợi nên tham sân si cứ tăng dần. Nhiều lúc v́ vô minh che lấp tưởng chừng đă dính vào những điều tội lỗi và thất đức, nhưng nhờ sự kính trọng và lời dạy mật pháp của bậc chân sư, thế là tôi đă làm được một vài điều phúc đức trong đời này.




Tôi rất quư mến và chân thành giúp đỡ những học tṛ nào thành tâm và thành thật, sống có lư tưởng, như Sư Phụ Hoằng Nhơn đă quư mến và giúp đỡ tôi một cách chân thành, không vụ lợi. Tôi đă làm như vậy như Thầy đă dạy. Tôi kính quư sư phụ tôi thôi, thế mà ngày nay có cả ngàn học tṛ đệ tử khắp nơi trên thế giới kính quư tôi. Nhiều anh chị em đă hùn tiền nhau lại làm một ṭa nhà với 108 pḥng để tặng riêng tôi, trong ấy có ba pḥng đặc biệt để tôi ở và làm việc, nhưng tới giờ phút này tôi chưa bao giờ dám vào ở trong những pḥng ấy, v́ tôi sợ tổn đức. V́ tôi nghĩ việc thiện tôi làm chưa được là bao nhiêu, nếu không khéo để người ta cung kính bái lạy và thọ dụng tặng phẩm cúng dường của họ th́ sẽ bị tổn đức như Thầy tôi đă dạy.




Anh chị em học tṛ đệ tử quư mến tôi họ đă không hài ḷng thái độ không dám nhận lănh và thụ hưởng tặng phẩm của họ. Tôi biết vậy, nhưng đành chịu chứ không sao thay đổi quan điểm của tôi được. V́ tôi vẫn c̣n có thể đi làm mướn, đi dạy học có tiền để sống từ sức lao động của ḿnh th́ làm sao tôi lại thọ dụng sự hiến cúng của họ? Có nhiều vị học tṛ khuyên tôi không nên đi dạy học hoặc làm việc nữa, để thời giờ tu tập và hướng dẫn họ tu tập, mỗi người một tháng tặng tôi một đồng dư để tôi sống và làm việc, tôi cũng từ khước, v́ tôi luôn theo lời dạy của sư Phụ tôi: nếu ḿnh tu hành không đủ phước đức mà thọ dụng từ sự cúng dường của người khác th́ có thể mất phước và phải trả quả báo lớn lao, như trường hợp tôi đă trả quả báo với ông Bảy tại Đất Phật. Chuyện quả báo này tôi phải trả ngay sau đó chỉ vài tháng tại Việt Nam Phật Quốc Tự, Buddha Gaya, Bihar, India.
florida80_is_offline  
Quay về trang chủ Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px
 
Page generated in 0.10659 seconds with 10 queries