Bạn tui bực mình đứng lên không nói lời nào, chạy qua phường Đại Kim. Tại đây, trực ban ề à mãi mới đưa ra hướng dẫn viết đơn trình báo như thế nào mà đơn trình báo phải đánh máy vi tính. Bạn tui chạy đến tiệm photocopy, gõ xong đơn mang đến. Cán bộ nói phải 3 ngày sau mới đến nhận xác nhận. Bạn tui hỏi vì sao mà lâu, cán bộ trả lời: Phải xác minh có thật sự anh đánh rơi trên đoạn đường nầy hay không lãnh đạo mới ký cho anh chứ. Bạn tui hỏi làm sao xác minh, thì cán bộ ề à một lúc không đâu vào đâu rồi cuối cùng tỏ ra thông cảm: Thấy anh cần gấp quá, tôi thông cảm sẽ đề đạt lãnh đạo ký sớm cho anh, sáng mai anh đến lấy nhé. Sáng hôm sau, 7 giờ bạn tui bị gọi đến, nhận giấy cớ mất tại quán cà phê trước đồn và tốn 200k với một gói thuốc ngoại.
Chỉ với cái giấy cớ mất giấy tờ đơn giản mà nhiêu khê như vậy thì hỏi những thủ tục hành chánh khác khó khăn đến chừng nào?
Sài Gòn hiện nay cũng giảm hẳn các cổng chào ngang đường và những khẩu hiệu vô bổ trên các trụ điện ven đường, thay vào đó xuất hiện rất nhiều bảng chỉ đường trước mỗi giao lộ quan trọng. Nhờ những bảng chỉ đường nầy mà giao thông bớt tắt nghẽn, bớt tai nạn do người lái xe đi lộn đường hoặc phải dừng lại hỏi đường.
Người Sài Gòn tôn trọng luật lệ giao thông tốt nhất nước là điều chắc chắn. Người Sài Gòn cũng sống chan hòa và nhân ái hơn HN là điều không thể chối cãi. Các quán cơm từ thiện 2k, cơm miễn phí cho bệnh nhân nghèo tại bệnh viện, các tủ bánh mì, tủ nước, thùng áo quần phát không cho người nghèo có khắp mọi nơi đã nói lên điều đó.
Sài Gòn bị kéo thụt lùi sau 44 năm, nhưng quán tính của 20 năm thời VNCH, cái mà bộ máy tuyên truyền của nhà đương quyền gọi là "tàn dư Mỹ Ngụy", đã giúp giữ lại SG những điều tốt đẹp mà Hà Nội bây giờ có trét lên đầy tiền cũng khó bao giờ đuổi kịp, nếu thể chế lạc hậu phi nhân nầy vẫn còn tồn tại.
|