|
R11 Độc Cô Cầu Bại
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,174 Times in 13,137 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 162
|
Hãy nhìn trong xã hội sẽ thấy được mấy người tu vượt khỏi chuyện luyến ái, dục tình, nhất là sư giả thì càng kinh khủng hơn người thường, khi biết ra.
Còn biết bao thứ ngang trái, oái oăm đã xảy ra và làm nên biết bao
đau khổ trong đời.
Chưa kể do có nhiều kiếp sống, một người hiền lành, chung thủy chỉ 1 vợ 1 chồng; nhưng sống qua vô lượng kiếp thì mỗi người sẽ có vô lượng người ( trừ đi 1 số cuộc tình lấy lệ, không sâu đậm) mà họ từng yêu thương hết lòng! Đó mới là nghiệp chướng, vì đang yên vui với người hiện tại, do duyên, bỗng lại hội ngộ với 1 người vợ/chồng mà kiếp nào đó mình yêu vô cùng, hợp rơ vô cùng và dính nhau bằng cái nợ mật thiết đã khiến lòng họ luôn vấn vương, không thể quên được hình bóng của họ, không thể escape được mà phải gắn liền lại để trả những nghiệp thiện hay bất thiện đã gieo cho nhau. Thế là đau khổ xẫy ra, bên nghĩa của vợ/chồng hiện tại, bên tình sâu đậm của người vợ/chồng kiếp nào...bên nào nặng hơn?
Ở đây lý trí luôn thua tình cảm, vì tình hoạt động rất mạnh, chính tình làm người ta vui-buồn-khổ-sướng...nên rồi ra, cái khổ nó như 1 bóng ma luôn đeo đẳng con người, chả biết khi nào nó mang họa đến cho mình!
Cho nên tình cảm chớ ràng buộc vô cùng sâu đậm vào, chỉ vợ chồng con cái và quên vun bồi lòng nhân đạo nói riêng, lòng thương chúng sinh nói chung; sẽ dễ tạo xu hướng trong kiếp tới là cái ngã sẽ "rà" tìm lại những người mình từng yêu thương.
Đặc tính này hiển lộ khi mình vừa thấy 1 người là có 1 cảm giác vô cùng thân thuộc với người này từ kiếp nào, thấy tánh tình, sở thích của mình và họ rất hạp nhau, và tự trong đáy sâu của con tim chỉ thấy đây là người duy nhất mình yêu thương, sẵn sàng cống hiến, tặng cho tất cả, không chút tính toán lợi hại (mà dưới mắt kẻ ngoại cuộc chỉ thấy đó là ngu si, khờ khạo, chứ họ không biết mãnh lực của nghiệp lực vô hình này ngoại trừ khi nào họ là người trong cuộc!) miễn họ vui là mình được vui, miễn họ an lành là mình an lành, và chỉ với họ mới cảm thấy hạnh phúc (đó là hiện tượng Tiếng Sét Ái Tình). Đó là "cố nhân" của kiếp đã qua.
Hội ngộ lại cố nhân rất là hạnh phúc khi đó là thuận duyên, trai- tài gái- sắc, xứng- đôi vừa- lứa…nhưng nếu gặp các nghịch cảnh kể trên thì quả là nghiệp chướng, oan khiên.
Cho nên chỉ có 1 cách vượt ra khỏi oan trái, nghiệp chướng là TU, tu là tự mình giải thoát đi cái gọng kiềm của chấp ngã (nếu tu xa hơn có thể giải thoát ra khỏi vòng luân hồi).
Chấp Ngã là tự yêu thương mình rất nhiều = tự ái, cần được yêu thương rất nhiều, tự cao, tự đại, tham lam, không thỏa lòng tham sanh ra sân hận, có nhiều tà kiến= ngã kiến nên rất chủ quan, không thể khách quan khi đụng đến ngã và ngã sở (cái thuộc về ngã, như vợ/chồng/con cái/nhà cửa/xe cộ/tôn giáo/quốc gia... nghĩ là của mình thì mình sẽ sống chết với ai khác khi kẻ khác dám đụng đến cái thuộc về của mình, thật ra không người nào là của người nào vĩnh viễn, họ chỉ thuộc về nhau khi còn duyên hợp, khi duyên tan thì hết)...mà phải mở rộng tình thương hạn cuộc ràng rịt với cái ta này thành 1 tình thương vô điều kiện bao la cho tha nhân thì sẽ giảm đi không biết bao nhiêu đau khổ trên cõi đời này.
Tu là chuyển sửa nghiệp xấu thành nghiệp tốt; làm điều tốt cho tha nhân và cũng không quên hồi hướng công đức cho tất cả thân quyến nhiều đời, hay những người mà ta đã nhận ơn, chưa dịp trả để họ có thêm phước báu tìm thấy chánh đạo hầu xóa bỏ nghiệp lực tìm đến nhau để trả vay, vay trả nữa.
Tu là tự mình nhìn lại cái tâm (đó là cái tâm vọng mà bấy lâu mình cứ chạy theo tâm hư dối này), nhờ Phập pháp để quán xét, điều chỉnh, bỏ bớt tất cả những thứ rườm rà, dư thừa, tai hại...và phát huy cái nhìn khách quan, vô tư với một tấm lòng thương yêu vị tha, Từ Bi, Hỉ Xả....thì tâm sẽ trong sạch, trong sáng...như ly nước lóng cặn, sẽ sáng trong ra và trí huệ của chân tâm sẽ hiển lộ nếu kiên trì tu, và tu đúng chánh pháp.
Thân ái
(Diệu Châu = Thanh Hương)
TB: Do không khỏe cho lắm để check lại nhiều lần, nếu có sai sót, xin các bạn miễn chấp nhé.
Diệu Châu
|