R11 Độc Cô Cầu Bại
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,161 Times in 13,136 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 162
|
V́ nhà tôi ở Bảy Hiền sau chợ Tân b́nh, nên thuận tiện việc học hành cho các em, chỉ được một hai người lên đai học, c̣n lại đều tốt nghiệp cấp ba. Đó là vốn liếng quư giá cho các em bước chân vào đời. Chúng tôi thật may mắn được làm em của chị. Nhưng tiếng lành đồn xa, vừa măn tang ba đă có hai ba đám ngỏ lời, cũng là chỗ người làng quen biết. Họ rỉ rón với mẹ: “Tôi thấy cháu vừa được người được nết, nên muốn kết t́nh thông gia với bà ?...”.
Mẹ trả lời: “Cảm ơn bà đă để ư đến con tôi, để tôi ḍ ư cháu xem”.
Nhưng chị đều từ chối, không nhận lời. V́ c̣n trách nhiệm với đàn em…
Rồi một hôm, cậu Năm em họ của mẹ, biết chị Hai tôi đang làm việc tại Bộ NG, trong Nha Nghiên Cứu Sưu Tầm, phụ trách việc gửi đến các nơi cần thiết, những cuốn sách “Ngoại Giao Kỷ Yếu”. Có tựa đề: “Hiệp Định về Chấm Dứt Chiến Tranh, Lập Lại Ḥa B́nh ở Việt Nam” (Kư tại Paris ngày 27-01-1973) nên cậu đă dẫn một người bạn là sĩ quan an ninh, đang làm việc tại Bộ Tổng Tham Mưu, đến nhờ chị dẫn vào ông Giám Đốc, xin cuốn sách đó. Cuộc gặp lần ấy đă kết thành duyên phận giữa chị Hai tôi và anh Rể. V́ từ đó anh theo cậu đến nhà tôi, để t́m hiểu chị, mà những đứa em nhỏ bé, đứa th́ ôm vai đứa bá cổ, như người anh đi xa mới về. Vài tháng sau bố anh đến, nói chuyện với mẹ tôi thật lâu. Để đêm về, tôi thấy chị hay trở ḿnh, đôi lúc thở dài. Rồi mẹ khuyên chị: “Thân con gái chỉ có một thời! Anh em th́ ‘kiến giả nhất phận’. Mai sau các em khôn lớn, chúng phải lo bổn phận gia đ́nh. Về già con ṿ vơ một ḿnh cô đơn”. Và chị đă vâng lời mẹ
Sau này, nói về cuốn sách “Ngoại Giao Kỷ Yếu” mà anh chị quen nhau, đối với chị buồn nhiều hơn vui.
Tại sao? Chị Hai giải thích: Cuốn sách “Hiệp Định Ba Lê, là một Hiệp Định không có lợi cho miền Nam. Vào giai đoạn ấy các bên tham chiến và Hoa Kỳ, đều muốn mưu t́m một giải pháp ḥa b́nh. Tuy nhiên, Sau năm năm trời thương thuyết (1968 tới 1973), nhằm chấm dứt chiến tranh. Buộc các bên ngưng bắn, để Mỹ rút về nước trong danh dự. Nhưng thực chất Cộng Sản Việt Nam đă không thi hành nghiêm chỉnh, không thực hiện những điều khoản đă thỏa thuận. Chỉ vài tháng sau khi Hiệp Định Paris 27-01-1973 được kư kết, CS Bắc Việt đă vi phạm, xua quân tấn công Việt Nam Cộng Ḥa.
V́ chủ trương thay đổi chiến lược của chính phủ Hoa Kỳ và quyền lợi riêng tư, mà Mỹ đă không giữ lời hứa, là sẽ phản ứng mạnh mẽ, nếu Bắc Việt vi phạm Hiệp Định. Mỹ cũng không giúp VNCH chống đỡ những cuộc tấn công từ miền Bắc. Không tiếp tục viện trợ vũ khí, đạn dược. Để rồi miền Nam thiếu súng đạn, thiếu tất cả mọi thứ. Trong khi miền Bắc được tiếp tế bởi Liên Xô và Trung Cộng. Sự chênh lệch về phương diện quân sự, là điểm khởi đầu dẫn tới sự cáo chung của miền Nam, đưa đến thảm họa năm 1975”. Gieo bao đau thương cho dân lành. Trong đó có gia đ́nh chị Hai tôi.
*
Chị Hai tôi tên là Nhàn, nhưng chị lại vất vả lắm, chị cứ mải miết ở nhà nuôi các em. Khi bạn bè cùng tuổi đă tay dắt, tay bồng, chị mới lập gia đ́nh. Giáng sinh năm 1973, chị tôi lên xe hoa theo chồng. Bước chân đi mà nước mắt lưng tṛng, chị quay lại dặn ḍ:
“Em ơi! Em ở lại nhà,
Vườn dâu em đốn mẹ già em thương.
Mẹ già một nắng hai sương,
Chị đi một bước trăm đường xót xa…” (NB)
|