R11 Độc Cô Cầu Bại
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,161 Times in 13,136 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 162
|
"Swarnlata ra đời vào ngày 2 tháng 3 năm 1948, tại thành phố Phanna của Ấn Độ. Khi cô bé 4 tuổi, cô bé này có thể kể lại chuyện của chính bản thân ḿnh đă gặp trong kiếp trước. Bản thân cô kiếp trước sống ở phố Kai Dili, trong gia đ́nh mang họ Pashake. Gia đ́nh cô hiện sống và gia đ́nh mà kiếp trước cô sống căn bản là hai nhà chẳng có quen biết nhau. Có một hôm, cô bé này cùng với người cha của ḿnh đi ngang qua phố Kai Dili kiếp trước cô đă sống. Kết quả khi vừa thấy thành phố này, cô cảm giác như rất quen thuộc, trước đây đă sống qua nơi này. Cho nên cô liền nói với cha của ḿnh:
“Thưa cha, nhà của con ở gần chỗ này, chúng ta đi đến đó uống trà nhé!”.
Nhưng cha của cô trả lời:
“Con gái ngốc ơi, nhà của ḿnh không phải ở đây!”.
Kể từ lúc đó, cô bé này liền bắt đầu không ngừng miêu tả đủ hết những câu chuyện ở kiếp trước, gây sự chú ư cho cha mẹ."
Về sau, câu chuyện này được truyền đến chỗ của Giáo sư Stevenson, thế là Giáo sư cùng với những đồng nghiệp người Ấn Độ, các nhà nghiên cứu cùng nhau tiến hành điều tra xác minh câu chuyện này. Những vị Giáo sư này liền căn cứ vào các t́nh huống mà cô bé đă miêu tả, t́m đến gia đ́nh nơi cô bé đă sống ở kiếp trước. Th́ ra, cô bé này kiếp trước ở trong gia đ́nh này là một người mẹ. Cô tên là Shakespeare, qua đời vào năm 1939.
Lúc cô bé này đi đến gia đ́nh mà kiếp trước đă sống, dường như vừa gặp được mỗi người trong gia đ́nh cô cảm thấy quen, tên của mỗi một người đều có thể nói ra liền một mạch. Chân thật giống như người thân cũ trở về nhà, hỏi thăm sức khỏe mọi người lâu rồi mới gặp lại, hỏi thăm mọi người đều khỏe hết chứ?
Các vị giáo sư này liền tiến hành thẩm tra cô bé, cho cô bé làm một số trắc nghiệm. Trong đó có trắc nghiệm cho Shakespeare kiếp trước là một người mẹ, bỏ lại người chồng và đứa con. Gọi đứa con đến trước mặt của cô bé, cố ư làm rối loạn suy nghĩ của cô bé, liền giới thiệu với cô bé rằng người này là như vậy như vậy mà không giới thiệu ông ấy là con của Shakespeare. Kết quả cô bé này cũng nhận ra được đứa con trong tiền kiếp của ḿnh, không hề bị rối loạn tư tưởng, kiên quyết nói rằng đây chính là con của tôi, tên của ông ấy là Maili và c̣n biểu hiện t́nh yêu thương của người mẹ hiền đối với đứa con trong tiền kiếp của ḿnh. Chúng ta biết được, người con của cô ấy trong đời này tuổi tác lớn hơn cô, không ngờ rằng cô bé này biểu hiện ra thật là giống một người mẹ hiền đối đăi với con của ḿnh.
Càng thú vị hơn là cô bé Swarnlata này có thể kể ra câu chuyện riêng tư của ông chồng tiền kiếp của cô. Vốn dĩ người chồng trong tiền kiếp của cô đă lấy đi 1.200 rúp tiền riêng ở trong tủ tiền của cô, vẫn chưa hoàn trả lại cho cô. Câu chuyện vẫn chưa có ai biết được, chỉ có chồng của cô ở trong ḷng biết rất rơ. Kết quả là cô bé đă đem câu chuyện này kể hết ra cho mọi người nghe, khiến cho ông chồng của cô đỏ mặt tía tai mà chấp nhận.
V́ vậy, chúng ta không nên cho rằng đă mượn tiền của người trong nhà không chịu hoàn trả là không có chuyện ǵ nhé! Kết quả chẳng ngờ chủ nợ đến đời sau họ vẫn c̣n nhớ. V́ vậy không được nói mắc nợ không chịu trả, mà nhất định phải trả.
Mọi người có thể chú ư đến cô bé này tự ḿnh nói:
“Bà Shakespeare đă qua đời vào năm 1939”.
Câu chuyện này cũng đúng với sự thật, đă qua sự xác minh của các vị giáo sư. Cuộc đời của bé gái này được sinh ra vào năm 1948, cho nên thời gian cách nhau ở khoảng giữa là chín năm.
Có người sẽ hỏi trong khoảng chín năm đó cô bé đă đi đâu? Cô bé này chính từ miệng ḿnh nói ra, cô bé nói trong chín năm đó cô đă đi đầu thai một lần ở một làng quê nhỏ nước Bengal (là quốc gia gần với Ấn Độ), và cũng là một bé gái. Cô bé này đến chín tuổi th́ qua đời. Làm sao chứng minh đây? Cô bé này rất vui vẻ hát một bài dân ca của nước Bengal, mà c̣n hát đi hát lại một cách say đắm trong tiếng hát của ḿnh, nhảy múa rất uyển chuyển. Mẹ của cô bé cũng như mọi người đều không hiểu tiếng Bengal, cho nên chỉ nh́n xem cô bé vừa hát vừa nhảy, cũng không biết cô đang hát cái ǵ, đang nhảy điệu ǵ, chỉ nh́n thấy cô bé trong bộ dạng rất là thỏa măn.
Về sau, Giáo sư Stevenson cùng với các đồng nghiệp người Ấn Độ của ông trong lúc đi điều tra, trong đó có một vị học giả người Ấn Độ biết được tiếng Bengal, cho nên trong lúc bé gái đang hát liền vội vàng ghi lại lời của bài hát. Những ca từ này là miêu tả người nông dân đang trong mùa bội thu. Tâm trạng vui mừng đó là khen ngợi thiên nhiên. Những ca từ này được phiên dịch sang tiếng Anh, cũng được in trong luận văn của Giáo sư Stevenson. Về sau, các vị giáo sư này liền đem những ca từ này, thật ra là muốn đi t́m cô bé đă nói ở kiếp trước thuộc làng quê của nước Bengal. Kết quả thật sự t́m được. Vừa xác minh, quả nhiên người ở trong làng này họ thật sự rất thích hát bài dân ca này và cũng có thể vừa hát vừa nhảy rất uyển chuyển theo bài hát. Cho nên, thí dụ này bày ra sờ sờ trước mắt của chúng ta, chứng minh “Con người sau khi chết không phải không c̣n ǵ, mà đích thực là có luân hồi chuyển kiếp”.
|