Thread: Sưu tầm
View Single Post
Old 02-15-2020   #1564
florida80
R11 Độc Cô Cầu Bại
 
florida80's Avatar
 
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,173 Times in 13,137 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 162
florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11
florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11
Default

Đừng nhìn em nữa anh ơi

Hoa xanh đã phai rồi

Hương trinh đã tan rồi (PD)

Trước khi đi qua đây, trong đầu anh không hề nghĩ tới chị đã có chồng, con, và một đứa nữa sắp chào đời... Đứng đó nhìn chị, anh đau đớn, xót xa... Hôm qua nay đầu óc anh tràn đầy xúc động..., anh véo tay mình mấy lần, để chắc, đây không phải là một giấc mơ.

... Kiếp nào có yêu nhau... thì xin hẹn đến mai sau.. (PD)

Khoảnh khắc, đau đớn, ngỡ ngàng rồi cũng qua đi, anh thảo luận với bác sĩ, nói chuyện với chồng chị,... giới thiệu sơ về mình, và anh khẩn cấp liên lạc bệnh viện lớn nhờ giúp đỡ. Ngay ngày hôm đó chị được trực thăng, chuyển về bịnh viện lớn ở thủ đô, với sự chăm sóc đầy đủ nhất. Cùng ơn trên gia hộ, chị được cứu sống, cả mẹ lẫn con... Biết chị đã vượt qua cơn nguy hiểm, lòng anh rộn rã. Đứng bên ngoài phòng, nhìn đứa bé gái sinh non, nhỏ như con chuột, đỏ hỏn, ngo ngoe trong lồng kính, cảm giác tràn ngập thương yêu như chính con mình, anh ngỏ lời với chồng chị, xin làm cha đỡ đầu cho đứa bé..

Trước hôm về lại Mỹ, Anh & Chị.... lần đầu nói chuyện trực tiếp với nhau ở bệnh viện, khi chị đã tỉnh táo... Bên giường bệnh nhìn chị ốm xanh như chiếc lá, ánh mắt yêu thương, anh như ngàn lời muốn nói.., nhưng anh biết,.. có rất nhiều điều cần phải giữ lại cho riêng mình...... Chị nhìn anh... Cảm kích? biết ơn? Những thứ này có nghĩa gì với những điều chị đang chất chứa trong lòng, nhưng cũng như anh, chị biết... mình không thể nói, hay biểu lộ ra những gì mình đang nghĩ... nên tự nhủ lòng... phải quên thôi! Ánh mắt nhìn nhau... thăm thẳm như biển sâu, chị chỉ nói được một câu "Em xin lỗi....."

Có những niềm riêng một đời giấu kín..

Như rêu như rong đắm trong biển khơi

Có những niềm riêng một đời câm nín

Nên khi xuôi tay còn chút ngậm ngùi... (LTH)

Trước lúc chia tay, anh trao riêng cho chồng chị một phong bì, bên trong có một xấp tiền mặt. Chồng chị tự ái, không nhận, nhưng anh cứ bắt chồng chị phải nhận, anh nói:

- Cứ coi như tôi cho mượn, sau này, anh có... thì trả lại cho tôi...

Bốn tháng sau, giữa năm 80 gia đình chị chính thức định cư ở San jose, Ca... Thời gian qua nhanh, hai năm sau đó, chị có thêm một thằng cu tí ra đời, nhìn ba đứa con, ngày mỗi lớn, chị giờ đã bình thản hơn, sóng gió trong lòng đã dịu đi nhiều. Mổi năm đến ngày lễ lớn, hay sinh nhật của từng đứa con chị, anh đều gởi thiệp, gởi quà. Nhưng hai bên không ai nói chuyện trực tiếp, chị thấy vậy cũng tốt, thôi thì... cố coi như "chỉ là giấc mơ qua.” Hai vợ chồng chị đều đi học lại, có nghề nghiệp ổn định và đời sống kinh tế vững vàng. Món tiền 7 ngàn dollars năm xưa, chồng chị gởi trả lại cho anh sau 3 năm tới Mỹ.. Nợ tiền đã trả được... nhưng nợ tình thì sao? Có một điều làm chị bứt rứt là anh không lấy vợ, 40 tuổi anh vẫn sống độc thân..., công việc của anh đi nhiều, và anh lấy công việc bận rộn làm vui…

Mẹ anh thỉnh thoảng nói chuyện với chị qua điện thoại, bà thương chị như con, dù chưa bao giờ gặp... tuy nhiên bà biết mặt chị, qua tấm hình trong phòng anh. Những gì bà ấy nói, thường làm chị buốt nhói trái tim, làm chị cảm động đến khóc được, và qua bà, chị biết được toàn bộ cuộc sống của anh... Hai người đàn bà, cùng nắm giữ trái tim một người đàn ông. Chị gọi bà bằng Mẹ, các con chị gọi bà là bà Ngoại... Một chiều mùa thu, bà gọi cho chị biết anh đang bịnh nặng. Chị muốn đi thăm lắm, nhưng công việc làm đang có tính cách bó buộc, hơn nữa có những lý do tế nhị, chị không đi được. Chị chỉ có thể gởi một bình hoa thật đẹp vào bệnh viện cho anh. Hôm biết anh xuất viện, chị gọi điện thăm, nhưng anh còn yếu, chưa nói chuyện được. Mẹ anh, vừa khóc, vừa nói vớí chị:

- Con biết không?.. bà con, bạn bè, đồng nghiệp gởi hoa tới bệnh viện rất nhiều, nhưng cho đến lúc xuất viện, ngồi trên xe lăn, còn rất yếu.... mà nó chỉ ôm khư khư bình hoa của con, đem về nhà... để trên đầu giường..

Chị... rớt nước mắt.... thương anh.!

Hai năm sau.. đang giờ làm việc... mẹ anh gọi báo tin anh hấp hối, cuộc giải phẫu tim không thành công. Chị bỏ hết công việc lên thăm anh lần cuối, đi cùng chị có con bé giữa, đứa bé năm nào nhờ anh mà được sống sót... Nhìn anh thoi thóp trên giường bệnh, chị khóc như chưa bao giờ được khóc, lần đầu cũng là lần cuối, chị khóc thương cho tình yêu của anh và chị. Khóc thương cho người đàn ông, đã yêu chị bằng một tình yêu bền bỉ, không bao giờ ngưng nghỉ.... chưa hề đòi hỏi ở chị một điều gì...!








Trong một lúc hiếm hoi, tỉnh táo, anh bình thản, nhìn chị với ánh mắt tràn ngập thương yêu... mỉm cười, bảo chị đừng buồn, đời sống có sinh, có tử. Anh cám ơn thượng đế, đã cho anh gặp... và yêu chị... Chị đau đớn nghẹn lời, cũng chỉ nói được một câu... "Em xin lỗi.." Ánh mắt xanh lơ, cái nhìn đằm thắm, anh thu hết tàn lực nói với chị rằng:

- Nếu có kiếp sau, em đừng nói câu xin lỗi..

Đám tang anh vào một ngày đầu Đông..... buồn. Anh hưởng dương 46 tuổi.

Chúng ta sẽ không tao phùng được nữa

Mộng trùng lai không có ở trên đời

Hương thời gian mùi thạch thảo bốc hơi

Và nhớ nhé ta đợi chờ em đó.......... ( BG)

Chị trở về cuộc sống thường ngày, thế gian này từ nay thiếu vắng anh... nhưng trong lòng chị, anh vẫn có một chỗ.... đặc biệt dành riêng... Ba tháng sau đám tang anh, chị nhận được thư mời của Luật Sư.., sẵn dịp chị bay lên thăm mẹ anh, bà đã già đi nhiều... sau cái chết của con.... Hôm mở di chúc của anh, chị mới biết, cả ba đứa con chị, đều có phần trong tài sản của anh để lại, số tiền không nhiều, nhưng dư đủ cho cả ba đứa, vào học những trường Đại Học danh tiếng nhất...

Chiều tàn... bên ngôi mộ anh, chị lặng lẽ thầm thì những lời thương yêu... mà lúc anh còn sống,... chị đã không thể nói...... Theo gió... chị gởi tới anh, những lời tình muôn thuở của một tình yêu, mà chị biết, kiếp này và... cho tới kiếp sau chị vẫn ao ước được có, cũng như được gặp lại...... văng vẳng bên tai chị nghe... có tiếng anh thì thầm "...Nếu có kiếp sau, xin em đừng nói câu.."Xin lỗi "

Tóc mai sợi vắn sợi dài
Lấy nhau chẳng đặng, thương hoài ngàn năm
florida80_is_offline  
Quay về trang chủ Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px
 
Page generated in 0.08485 seconds with 10 queries