T́nh Thuở Trước
Thời gian trước lần trôi vào dĩ văng
Cảnh chia ĺa ngày đó vẫn chưa phai
Ḷng c̣n như vương vấn gọi tên ai
Chiều lịm tắt đêm thu vờn trước ngơ
Vằng vặc bóng trăng thanh chừng bỡ ngỡ
Mộng mị về chăn chiếu lạnh đơn côi
T́nh yêu em c̣n lại chút nầy thôi
Dư ảnh cũ nét ngà phai nhạt sắc
Ôm gối chiếc mộng liêu trai nửa giấc
Nụ hôn đầu nồng thắm có lần trao
C̣n dư hương c̣n đó nỗi niềm đau
Năm tháng măi hoài mơ đường giấc điệp
Đêm thao thức đêm sầu đêm nối tiếp
Suối lệ t́nh muôn kiếp chảy về xuôi
Một lần yêu trọn kiếp nhớ khôn nguôi
Yêu bất tận để ḷng ôm nuối tiếc
T́nh thuở ấy trong em mầu mắt biếc
Thoảng một chiều thay đổi cả trời mây
Dẫu ngh́n năm t́nh ái vẫn chua cay
Rồi lắng đọng trong tim t́nh bất tử
Ta bỗng muốn làm người điên vũ trụ
Quên thời gian và xóa cả không gian
Cho tam thiên phút chốc chợt tan hoang
Dâng băo lửa đốt thiêu đời lạnh giá
C̣n Tiếp
|