Chính sách Tằm ăn rỗi của CS rất là lợi hại, song song với đó là những cái bánh vẻ mà muôn đời không bao giờ bị sứt mẻ, lại cọng thêm chương tŕnh nhồi sọ từ thuở thiếu thời của chúng. Có bao nhiêu đứa trẻ sanh sau năm 1975 và sự hiểu biết của chúng chỉ là những ǵ mái trường XHCN ban cho.
Những người từng trăi th́ an thân thủ phận, bởi v́ trong họ đă không c̣n chút nhiệt huyết và hy vọng đă dần tắt lịm. Con cháu bây giờ mở miệng ra là toàn thơ văn của Tố Hữu, c̣n B́nh Định Vương là ai th́ chẳng đứa nào biết. Rồi cả Hưng Đạo Vương chúng cũng mù tịt. Chuyện mà chúng biết là anh hùng lấp lổ châu mai hay những nhân vật thần thoại mà chúng học từ trường ra một cách ngu ngơ.
Thậm chí hiện nay th́ Hoàng, Trường Sa đă trong tầm kiểm soát của TC, nhưng lâu lâu th́ chúng cũng lên đài tuyên bố là của VN. Đánh lận con đen để bịp dư luận là nghề chuyên môn của CS. Cũng như quan thầy TC của chúng, lùa thuyền sang lănh thổ nước khác đánh cá, nhưng mồm th́ bô bô đó là hải phận của ḿnh, dân TC vẫn tin như thường v́ họ có biết hay hiểu lănh thổ của họ là từ đâu và kéo dài đến đâu.
Điều tương tư cũng đang xảy ra tại Mỹ, những cuộc đấm đá giữa đảng phải của đất nước văn minh, tự do không làm hài ḷng những tên có dă tâm. Và đó cũng là lư do v́ sao mà chúng nh́n ngó đến con đường độc đảng để không c̣n lo địa vị bá vương chỉ kéo dài có thời hạn.
Những tiểu bang xanh dùng chính sách nhồi sọ và lôi cuống ḷng hiếu kỳ của những đứa bé cũng như lớp trẻ người non dạ. Gần đây nhất th́ chúng lưu tâm đến lớp di dân lậu có tham vọng với giấc mơ Mỹ, những người này sẽ xem đảng Lừa là thần tượng. Một khi số di dân lậu có đến 10 triệu người mà hợp tác sanh sôi nẩy nở th́ trong ṿng 20 năm sau con số này sẽ tăng bao nhiêu, và đảng này sẽ hoàn toàn thống trị Hoa Kỳ mà không c̣n đối thủ nào nữa.
|