Chồng tôi thường làm mọi thứ chậm rãi vào cuối tuần dù chúng tôi còn rất nhiều việc phải làm.
Chờ mãi không thấy anh đi siêu thị về, tôi sốt ruột, chạy ù đi tìm anh ấy. Lúc đến nơi, tôi thấy anh đang đứng đọc thành phần cho một cụ ông lớn tuổi và giúp ông tìm kiếm những món đồ ông cần tìm mua. Ông không thể tự mình làm được nữa, mắt mờ và chân tay cũng đã chậm.
Bỗng nhiên, tôi không còn bực bội chồng nữa. Tôi quên đi những việc vặt, quỹ thời gian eo hẹp, nhiệm vụ của chúng tôi cuối tuần và nghĩ rằng: Nếu tất cả chúng ta có thể dành một chút thời gian để giúp đỡ lẫn nhau, dù chỉ là những điều nhỏ nhặt nhất thì tất cả chúng ta sẽ cảm thấy tuyệt vời biết bao.
Trong một giây phút xúc động tôi biết mình đã lấy được một người chồng tốt
Theo Matthew Brooks