Báo hải ngoại cử hẳn người đến tận nơi hiện trường, nơi xảy ra xả súng đă được kết luận là khủng bố người dân thường. Nơi đây cô gái gốc Việt và 13 người nữa đă bị hai tên khủng bố bắn chết. R.I.P. Cùng vietbf.com khám phá thêm.
Đỗ Dzũng/Người Việt
Sáng Thứ Năm, 3 Tháng Mười Hai, cả ban biên tập nhật báo Người Việt tiếp tục bàn tán về bản tin có 14 người bị thiệt mạng trong vụ thảm sát ở San Bernardino, California, ngày hôm trước.
Phóng viên Đỗ Dzũng bước đến hiện trường, nơi xảy ra vụ thảm sát. (H́nh: Linh Nguyễn/Người Việt)
Trong cuộc họp, các phóng viên đề cập vụ cô Nguyễn Thị Thanh Tín nằm trong số người xấu số.
Sau khi giao việc cho mọi người, chủ bút Phạm Phú Thiện Giao phân công phóng viên Linh Nguyễn và tôi “take care” vụ nạn nhân gốc Việt.
“Hai anh phải làm cho xong bài này hôm nay, v́ độc giả chúng ta đang chờ,” chủ bút nói. “Mà nhớ là tập trung vào câu chuyện của nạn nhân. C̣n các tin tức cập nhật liên quan vụ thảm sát anh Triệu Phong lo nhé.”
Cuộc họp ban biên tập xong. Đáng lư tôi phải dự một cuộc họp khác ngay sau đó, vào lúc 11 giờ sáng, nhưng thôi, hôm nay có công tác đặc biệt, tôi xin miễn.
Thế là tôi và anh Linh chuẩn bị.
Anh Linh liên lạc với thân nhân của cô Tín, và được biết họ đang ở trên nhà xác.
Thế là tôi lên bản đồ google t́m địa chỉ nhà xác của San Bernardino County.
Chỉ vài phút sau, chúng tôi trực chỉ ra đại lộ Bolsa, rồi Magnolia, rồi các xa lộ 22, 91, và 215.
Hơn một giờ sau chúng tôi đến nhà xác.
Khi đến nơi, chúng tôi được biết gia đ́nh cô Tín rất buồn, v́ đă được xác nhận cô là một trong 14 người bị thiệt mạng, và họ đă rời San Bernardino về nhà được 20 phút.
Anh Linh hỏi để xin đến nhà phỏng vấn, nhưng người nhà cô Tín chưa chịu, nói rằng gia đ́nh đang bối rối, muốn giữ sự riêng tư, và phải thảo luận thêm.
Không lẽ về tay không?
Trong các cơ quan truyền thông có mặt, có cả đài truyền h́nh Eurovision bên Châu Âu. (H́nh: Linh Nguyễn/Người Việt)
Hai chúng tôi bàn nhau, và quyết định chạy đến Inland Regional Center, nơi xảy ra án mạng trước đó một ngày.
Chỉ vài phút sau, chúng tôi thấy đèn xe cảnh sát chớp chớp, trực thăng bay trên bầu trời, nhiều xe truck và RV của các đài truyền h́nh quốc gia và địa phương xung quanh khu vực.
Tất cả các ngả vào Inland Regional Center đều bị chặn lại, và cảnh sát giăng dây “Caution, Restricted Area, Do Not Enter” (Cẩn thận, khu vực cấm, không được vào) khắp nơi.
Thế là chúng tôi đậu xe tại một cây xăng gần đó, đi bộ đến sát chỗ cảnh sát, ngay góc đường North Waterman và East Orange Show.
Cảnh sát cho vào, nhưng chỉ tới được đường rầy xe lửa, sát khu vực có Inland Regional Center tọa lạc.
Trên đường đi, chúng tôi thấy các nhà báo đi lại làm việc, tấp nập. Người th́ đang phỏng vấn, người th́ đang tường tŕnh, người th́ quay phim, người th́ ngủ... có lẽ v́ quá mệt mỏi.
Các doanh nghiệp xung quanh hoàn toàn đóng cửa. Trên đường, chỉ có xe cảnh sát, xe cứu hỏa, xe cứu thương, và xe của các cơ quan truyền thông.
Trên đường North Waterman, thành phố để 10 nhà vệ sinh công cộng, có cả ṿi nước rửa tay, để cánh nhà báo sử dụng.
Trên lề đường, hàng chục két nước để mọi người uống.
Không được cho vào khu xảy ra án mạng, anh Linh và tôi quyết định đứng ngay giữa đường, làm một phóng sự ngắn, nói về sự ra đi của cô Tín, đồng thời cập nhật những ǵ liên quan đến vụ thảm sát, kéo dài vỏn vẹn 3.30 phút.
Kế đến, chúng tôi quyết định chạy đến tiệm phở Hà, ngay góc đường North Waterman và đường Miller, để phỏng vấn một số người Việt Nam.
Không ai chịu cho phỏng vấn, có lẽ v́ họ không quen, và c̣n ngại ngùng.
Tôi hỏi cô chủ, và được biết, khu đối diện cũng có nhiều tiệm Việt Nam.
Thế là anh Linh và tôi bước ra xe, định chạy sang bên đó.
Tiếng điện thoại của anh Linh vang lên. Ở đầu dây bên kia là người thân trong gia đ́nh cô Tín, đồng ư cho chúng tôi đến nhà phỏng vấn.
Thế là chúng tôi trực chỉ ra xa lộ 215, 91, 55, rồi 405, và exit ra Bristol, đến nhà ở Santa Ana, sau 1 giờ 45 phút.
Tôi nói anh Linh đậu xe xa xa, gỡ bỏ thẻ nhà báo, tránh để hàng xóm biết nhà cô Tín có chuyện buồn.
Hai chúng tôi bước vào, được người nhà tiếp đón, và mời ra phía sau nói chuyện.
Chúng tôi phỏng vấn được ông Nguyễn Quang Hàm, bác ruột của cô Tín, và anh Haisan Trịnh, bạn trai của cô, và chỉ hỏi những điều cần hỏi, v́ gia đ́nh đang trong lúc c̣n bối rối.
Cảnh sát chặn đường không cho vào Inland Regional Center. (H́nh: Linh Nguyễn/Người Việt)
Khi thấy đủ, chúng tôi cảm ơn họ, và rút lui về ṭa soạn.
Anh Linh lo lấy tất cả h́nh và phim đưa cho anh em bên kỹ thuật để đưa lên trang web Người Việt Online ngay lập tức.
Tôi viết một bài ngắn giới thiệu phóng sự, và anh Khôi Nguyên đưa lên trang web ngay.
Kế đến, chúng tôi viết bài phóng sự. Hai giờ sau, chủ bút Thiện Giao xem lại lần cuối.
Khoảng 7 giờ 30 phút tối, bài phóng sự “Nguyễn Thị Thanh Tín trong số nạn nhân ở San Bernardino” được đăng lên Người Việt Online.
Ngày hôm sau, Thứ Sáu, 4 Tháng Mười Hai, bài báo xuất hiện trên trang nhất của nhật báo Người Việt.
Liên lạc tác giả:
dodzung@nguoi-viet.com