VBF-Vợ chồng gốc Việt tại Little Saigon đă làm 10 năm nay công việc rửa xe. Đa phần khách hàng là người Việt và họ công bằng. Ngoài ra cặp vợ chồng được biết là rửa xe rất sạch, chuyên nghiệp.
Công việc hằng ngày của ông bà Sanchez. (H́nh: Đằng-Giao/Người Việt)
WESTMINSTER, California (NV) – “Vùng này, chúng tôi có nhiều khách quen, đa số là người Việt. Họ công bằng, không bắt bẻ vô lư để bớt tiền công,” ông Sanchez nhận xét trong hành tŕnh rửa xe dạo kiếm sống hơn 10 năm nay của vợ chồng ông tại khu Little Saigon.
Từ ngày làm nghề này, ông bà Sanchez, cặp vợ chồng Mỹ gốc Hispanic, luôn gắn bó bên nhau. Ông xịt nước ngoài xe th́ bà lau chùi tay lái hay hút bụi nền xe. Ông nói: “Nhờ vậy mà tôi không cảm thấy nhàm chán. Có hai người, công việc nhanh hơn và thời gian qua mau hơn.”
Không chỉ làm việc tại khu Little Saigon, ông bà c̣n có khách ở nhiều nơi trong Orange County nữa. “Chúng tôi có giấy phép hành nghề ở nhiều thành phố như Anaheim, Santa Ana, Garden Grove… Không có giấy tờ th́ cảnh sát đâu có để chúng tôi yên trong suốt thời gian qua,” ông cho biết.
Lệ thường, cứ cách vài tuần, ông bà quay lại khu Little Saigon để làm việc mấy ngày. Bà Sanchez nói: “Chúng tôi phải làm ở nơi khác, v́ họ đợi. Nếu lâu quá không quay lại, họ sẽ trách.”
Khách muốn rửa xe chỉ cần giao ch́a khóa cho ông Sanchez là xong, không phải đi đâu, không phải chờ đợi. Sau khi xe sạch sẽ trong ngoài rồi, ông giao xe tận nơi.
Chiếc xe hành nghề. (H́nh: Đằng-Giao/Người Việt)
Ông bà có một xe “van” màu trắng để hành nghề. Trong xe có b́nh đựng nước lọc, máy xịt nước, máy hút bụi loại chuyên nghiệp, xà bông, thuốc tẩy và đủ loại khăn lau.
Giá biểu của ông từ $20 đến $100. “Tùy theo khách yêu cầu. Có người muốn làm nhanh để họ kịp ăn trưa. Muốn thật tỉ mỉ th́ chúng tôi phải làm từ sáng tới chiều. Có người muốn làm vừa đủ sạch, có người muốn làm thật kỹ, không c̣n hạt bụi. Kiểu nào tôi cũng làm được,” ông cười.
Nói về sự khác biệt giữa rửa xe ở cây xăng và rửa xe kiểu “Sanchez”, ông giải thích: “Chỗ rửa xe tự động dùng loại bàn chải rất cứng khi rửa và vải lau rất thô nên để lại nhiều vết xước trên nước sơn. Rửa xong, khách chỉ có mấy phút thôi để hút bụi. Tôi xịt nước thật mạnh rồi lau chùi bằng tay nên xe không bao giờ bị trầy. Chúng tôi hút bụi bên trong cho đến khi sạch mới thôi chứ không tính theo giờ.”
Ông tự tin: “Đó là lư do khách chịu trả cho chúng tôi $20 thay v́ chỉ có $6 ở cây xăng, hay vài chục ở tiệm.”
Trung b́nh mỗi ngày, ông sử dụng khoảng 40 gallon nước lọc. Ông nói: “Phải dùng nước lọc mà người ta mua để uống th́ xe mới không có vết mốc trắng.”
Xà bông ông dùng cũng là loại đặc biệt, không làm ṃn nước bóng bảo vệ sơn. Thuốc tẩy ông dùng cũng không làm mục thảm hay ghế xe. “Mỗi thứ một chút, thứ nào cũng tốn tiền. Bởi vậy tôi phải tính giá như vậy,” ông cho biết.
Không chừa chỗ dơ nào. (H́nh: Đằng-Giao/Người Việt)
Theo ông, giá rửa xe của vợ chồng ông không rẻ mà cũng không đắt so với tiệm. Nhưng khi ra tiệm, ngoài giá cả rửa xe, khách c̣n phải trả tiền “tip” nữa.
“Với chúng tôi, khách không phải chờ đợi như khi ra tiệm. Cứ ngồi tại văn pḥng, tại tiệm, hay cứ làm việc tại xưởng. Làm xong, tôi giao xe tận nơi,” ông so sánh.
Ông Phạm Đạt , chủ tiệm VN Auto Repair ở Westminster, nói: “Mấy năm nay, rửa xe cho khách xong, tôi hay để ông bà Sanchez chùi rửa. V́ tôi giao nhiều xe nên là khách quá quen.”
Ông thêm: “Tuy nhiên, có những xe thuộc loại đắt tiền quá, tôi không giao cho họ. Họ làm việc sạch sẽ, nhưng chưa thể gọi là xuất sắc.”
Ông Tim Nguyễn, làm việc tại một “shop may” ở Westminster, nói: “Tôi giao xe cho họ rửa đă ba, bốn năm nay. Họ đúng giờ lắm. Dịch vụ này rất tiện cho tôi. Làm từ sáng tới tối, tôi rất lười chuyện rửa xe, dù là ra tiệm.”
Ông Lê Hoài, có cơ sở kinh doanh trong khu đối diện thương xá Phước Lộc Thọ, cười nói: “Tôi không biết họ đem xe tôi đi đâu, rửa như thế nào. Chỉ biết sáng hôm sau, vợ tôi không phàn nàn ǵ là tôi vui rồi.”
Làm ăn lâu năm, bí quyết thành công của ông bà Sanchez là sự lương thiện. Ông nói: “Bất cứ cái ǵ, đồ đạc hay tiền bạc, chúng tôi thấy đâu th́ để vậy. Có những món đồ nằm kín dưới gầm ghế, chúng tôi để lên ghế cho khách. Nhiều lần thấy tiền rơi xuống nền xe, tôi cầm lên, hút bụi xong, tôi để lại đúng chỗ đó. Có lần chỉ vài đồng, có lần mấy chục, có lần nhiều hơn nữa.”
Bà Sanchez thêm vào: “Một cent trong xe là của khách. Phải vậy khách mới tin tưởng chúng tôi mà giao xe suốt hơn 10 năm nay chứ.”