T́nh yêu không có quy luật. Nó bất chấp tuổi tác, màu da và không biên giới. Bạn sẽ ngưỡng mộ về tổ ấm của cô gái gốc Việt và chàng trai Mỹ.
Gặp gỡ định mệnh và kết hôn để về chung một nhà, cùng nhau xây dựng tổ ấm…chuyện t́nh của những người Việt xa xứ đă tạo nên những cái kết ngọt ngào…
Mina Tran và Robert Lrwin ngập tràn hạnh phúc trong ngày hôn lễ.
Đám cưới của Mina Tran và Robert Lrwin là sự ḥa trộn giữa nền văn hóa Việt và Mỹ. Mina sinh ra và lớn lên tại Úc. Cô làm nghề dạy học, chú rể Robert là luật sư người Mỹ. Họ gặp nhau t́nh cờ trong một dịp nghỉ lễ của Mina trên đất Mỹ rồi nên vợ nên chồng.
Đám cưới của họ thực hiện được hầu hết các nghi thức của phong tục Việt: Ăn hỏi, rước dâu, thắp hương gia tiên, lễ dâng trà cho các bậc cao niên hai họ...Nghi thức nào cũng diễn ra một cách chuẩn chỉ mà những đám cưới trong nước cũng chưa chắc đă bằng. Nh́n Mina xinh đẹp, dịu dàng trong tà áo dài truyền thống, không ai ngờ đây là một đám cưới ở một đất nước cách xa Việt Nam tới cả chục giờ bay. Một khách Tây nhận xét: Tà áo dài Việt Nam có sức quyến rũ đến ma mị...Khi nh́n thấy cô dâu, ai cũng phải thốt lên trầm trồ.
Đón rước dâu là tục lệ của người Việt, nhưng thực hiện nó như thế nào th́ hoàn toàn theo phong cách Mỹ. Trước khi vào được nhà để đón cô dâu, chú rể Robert phải đối mặt với rất nhiều thử thách do họ nhà gái đưa ra. Đội phù dâu làm khó chủ rể bằng cách: Yêu cầu chú rể phải ăn hết chùm nho được treo trên mái nhà, phải làm các quả bóng bay buộc quanh ḿnh nổ mà không được dùng tay...Chưa hết, chú rể phải chuẩn bị một số phong bao với những đồng Dola có mệnh giá từ nhỏ đến lớn để “hối lộ”đội phù dâu, hầu mong qua được cửa ải. Rồi phút bất ngờ cũng tới, chiếc b́ thư cuối cùng cũng được mở ra, và có thể ai đó nghĩ: Trong b́ thư sẽ là những tờ Dola có mệnh giá cao nhất? Nhưng không! Đó là một bức thư t́nh đúng nghĩa. Nội dung của nó th́ ai nghe được cũng phải rưng rưng dù chỉ vỏn vẹn: “Không ǵ có thể sánh bằng t́nh yêu của anh dành cho em” Cô dâu nghe chú rể đọc mà nước mắt chảy tràn v́ xúc động.
Tương tự, Nguyễn Mỹ Linh quê Hải Pḥng. Cô theo gia đ́nh sang định cư ở Australia từ lúc mới 9 tuổi, nay đă tṛn 17 năm. V́ vậy, những kí ức về quê hương, nguồn cội đối với cô rất mờ nhạt. Tuy nhiên, do được sống trong một đại gia đ́nh từ ông bà ngoại đến mẹ và các anh chị em của mẹ đều giữ được nề nếp gia phong thuần Việt nên cô nói và viết tiếng Việt khá tốt.
Cô dâu Mỹ Linh và chú rể Pauly.
Linh quen Pauly, người New Zealand nhưng lại là một chàng trai mang trong ḿnh ḍng máu của người Samoan nên có thể nói, anh là thổ dân chứ không phải người da trắng di cư từ châu Âu sang. Khách mời phân nửa là người Việt, c̣n lại là người New Zealand và người châu Âu. Đám cưới có bảng tên cho từng khách mời. Linh tâm sự: Nghi thức giới thiệu hai họ, cắt bánh cưới...th́ đám cưới nào trên thế giới cũng làm. Tuy nhiên, cô là người Việt nên đă đưa thêm nội dung múa lân vào chương tŕnh để chào mừng khách dự v́, kí ức về đội múa lân trong những đêm rằm trung thu ở quê hương c̣n rất đậm sâu trong tâm trí của cô. Hơn nữa, tiệc trong đám cưới Tây bao giờ cũng chỉ có 3 món: Món khai vị, món chính và món tráng miệng. Nhưng, v́ khách mời có nhiều người Việt nên cô đă bổ sung một số món ăn quen thuộc với người Việt trên bàn tiệc cưới.
Đám cưới của họ thật sang trọng bởi màn bắn pháo hoa rực rỡ thực hiện trong 10 phút, nhưng không thiếu đi sự ấm cúng, gần gũi mà đôi trẻ muốn mang lại cho những người đến dự.
Nghĩ về các đám cưới ở trong nước và đám cưới ở đây, sao thấy nó khác nhau quá xa. Khác nhau từ nội dung cho tới h́nh thức. Tuy nhiên, sự khác nhau căn bản nhất chính là ở mục đích. Ở Việt Nam ta, liệu có mấy đám cưới mà không tính toán đến “lời, lỗ”? C̣n ở đây, mục đích chính chỉ để chung vui, chia sẻ hạnh phúc.