9/10/19
Sau 6 năm bị bắt giữ và tra tấn bởi cảnh sát Trung Quốc, đôi tay nhà báo này đă trở thành một vật biến dạng như các khúc gỗ bị đập nát.
Và đó là lư do nhân dân Hồng Kông lại đấu tranh quyết liệt đến thế để độc lập và đ̣i hỏi nền dân chủ của ḿnh. Họ không muốn trở thành nạn nhân như Thiên An Môn, hàng triệu người Duy Ngô Nhĩ, hàng triệu học viên Pháp Luân Công bị cướp mổ nội tạng hay như Tây Tạng bị huỷ diệt đến tận cùng.
Một đôi tay bị phá huỷ, nói lên phẩm chất tàn độc và mọi rợ của một chính quyền với dân chúng của ḿnh, trong khi dân chúng chính là chủ của quyền lực và chủ của nhà nước. Nhưng nhà nước cộng sản Trung Quốc đă trở thành một băng đảng tội phạm côn đồ nhất trong lịch sử nhân loại. Chúng chẳng từ thủ đoạn man rợ nào để truy diệt người dân mà nó cho là bất dung hoà hoặc là cảm thấy “khó kiểm soát hay khó quản lư được”.
Một chính quyền tội phạm, nhưng lại luôn nhân danh điều tốt đẹp và bắt nhân dân phải phục tùng, nó đơn giản chỉ là một toán cướp bóc có tổ chức mà thôi. Nhân loại cần phải loại bỏ tổ chức phi nhân này ra khỏi đời sống xă hội, như đám Polpot hay Hitler đă từng tồn tại trong lịch sử trước đây.
Hăy nh́n kỹ vào đôi tay của người đàn ông này, để giơ đôi tay ḿnh lên mà tranh đấu để các thế hệ con cháu chúng ta tránh được những thảm cảnh tương tự từ bọn diệt chủng tàn bạo bậc nhất mà người ta có thể biết (mặc dù chưa thể h́nh dung hết giới hạn nào cho sự tàn ác mà chúng có thể tạo nên) cho tới nay.
Luân Lê