VBF-Lần này Mai Khôi giải thích rơ ràng hơn về show được mời sang Mỹ. Trong show cô đă bị chỉ trích về chuyện nói quan điểm về cờ vàng. Hiện câu chuyện của Mai Khôi đang được nhiều người quan tâm.
Hôm qua nay có dư luận xôn xao lùm xùm về Khôi, có nhiều người quan tâm thương mến Khôi đă lo lắng cho Khôi, hỏi thăm Khôi...xin giải thích chuyện này một lần cho rơ ràng, chuyện thế này:
Chị nhà thơ nhà văn Thanh B́nh đă v́ yêu thích và ủng hộ những việc Khôi đang làm, nên chị đă gọi điện thoại mời tôi sang Virgina hát, do chị tổ chức ( chỉ có ḿnh chị tổ chức thôi) v́ chị chỉ mời những người bạn thân quen và làm một buổi nhạc thính pḥng private, không ra cộng đồng. Thoả thuận ban đầu là thế. Tôi cũng có nói rơ, tôi có 3 điều tôi không muốn dính vào đó là : cờ vàng, Việt Tân, tham gia tổ chức nào đó... Tôi là nghệ sỹ độc lập và hát tiếng hát đ̣i quyền tự do biễu đạt, tự do nghệ thuật, tự do sáng tạo, tự do đi lại, tự do tụ tập...v..v.. V́ vậy, ngay từ đầu đă thoả thuận không ra cộng đồng và không chào cờ ǵ cả. Chỉ là đêm nhạc chia sẻ với các văn nghệ sỹ thân t́nh của chị Thanh B́nh, những người đă sẵn một đầu óc cởi mở, văn minh, với một tŕnh độ thưởng thức cao và hiểu biết rộng.
Thế nhưng, khi tới nơi hát, tôi mới thấy đây là hội trường của nhà văn hoá cộng đồng. Tôi có nói, đây không phải là nơi thích hợp để tôi hát, nhưng v́ các vị khách đă vượt đường xa tuyết lạnh, để đến nghe Mai Khôi hát, mà các vị khách toàn là những người cỡ tuổi ông nội bà nội của Khôi, nên Khôi không nỡ ḷng nào bỏ về, Khôi đành quay lại vào trong để hát. Ban tổ chức tổ chức rất luộm thuộm, sân khấu không có âm thanh đàng hoàng, lại treo cờ như là buổi họp của Trung Ương Đảng...ha..ha... Tôi bảo, tôi không hát dưới cờ pháo nào cả , tôi không đứng chung sân khấu với cờ vàng, nếu ban tổ chức không di chuyển cờ đi chỗ khác th́ tôi không hát ( điều này đă được thoả thuận ngay từ đầu rồi à nha, không phải tôi eo xèo hay là không biết nhập gia tuỳ tục ǵ à nha...).
Có vậy thôi, cuối cùng ban tổ chức quyết định không chào cờ, tôi cũng không đứng chung sân khấu với cờ vàng, tôi cũng bảo ban tổ chức không được phép quay video v́ nếu quay video th́ ảnh hưởng đến h́nh ảnh của tôi, trong thoả thuận cũng không có phần quay video và phỏng vấn ǵ hết á... Chỉ là một buổi nghe nhạc miễn phí b́nh thường thôi à..." Nghệ thuật tự do, yêu thương tự nguyện" mà!!
Vậy đó, thế là tôi ngồi tránh xa các thể loại cờ ra, không ngồi trên sân khấu, tôi hát cho bà con cộng đồng nghe. Ai cũng cảm nhận và chia sẻ sâu sắc những bài hát của tôi, có nhiều cụ đă rơm rớm nước mắt, thấy thương lắm! Buổi nhạc kết thúc vui vẻ, ai cũng vui vẻ đến ôm hôn chụp ảnh lưu niệm, phát biểu cảm nghĩ, thổ lộ sự ủng hộ yêu quư một cách chân t́nh.
Vậy mà ngày hôm sau, từ một trang fb của bà bé Bảy và một, hai người nữa (tui không biết có đến buổi nhạc không hay là copy bài từ bà bé Bảy) đă đăng lên những lời chửi rủa ban tổ chức và lôi lại câu chuyện cờ pháo ra tranh căi...ha..ha...xă hội nào th́ cũng có những thành phần quá khích thích thọc gậy bánh xe. Và Xă hội nào cũng có một đám a dua sủa theo om ṣm...ha..ha...
Tôi nói thiệt luôn vầy:
Tôi không thích cờ vàng, cũng không thích cờ đỏ, nếu được chọn, tôi thích cờ hồng-màu của yêu thương. Kệ tui chớ!! Đó là về mặt thẩm mỹ. C̣n về mặt lư, tôi không có lư do ǵ để thích cờ vàng, v́ chính quyền của cờ vàng dù được trang bị đầy đủ vũ khí bom ḿn tối tân nhất thế giới, vẫn để mất nước, để cho lớp trẻ chúng tôi, những người bị rơi vào cảnh buộc phải ở lại, không thể đi đâu được, phải chịu những hậu quả thiếu tự do, thiếu giáo dục như bây giờ. Mấy người đi được nước ngoài rồi th́ sướng rồi, muốn nói ǵ th́ nói.
Tôi cũng không thích cờ đỏ, v́ chính quyền phía cờ đỏ đang điều hành đất nước một cách kém cỏi, để đất nước phải chịu những cảnh thảm hoạ, đạo đức suy đồi và nghệ thuật không được tự do.
Tôi không có đấu tranh dành chính quyền, ai thích cai trị ai th́ cứ ráng mà dành lấy. Tôi chỉ lên tiếng cho nhân quyền thôi!
Nếu ai thích nghe tôi hát th́ cứ đến nghe hát, nếu ai thích chào cờ th́ cứ nh́n cờ, chào!... khỏi nghe hát. Tự do- Dân chủ- Nhân quyền vậy thôi à...