Bạn có thể thêm hay bớt, hay kỳ kèo với những món đồ ḿnh mua, cũng có thể mặc cả, do dự cho những dự tính trong tương lai. Nhưng xin hảy nhớ, đừng đem thói quen này để áp dụng cho sức khỏe của ḿnh v́ cái giá phải trả sẽ thật là đắt đỏ, so với sự tính toán ban đầu của ḿnh.
Thử nhớ lại xem, bạn đă tŕ hoăn và vô tâm với chính sức khỏe của ḿnh bao nhiêu lần rồi? Có rất nhiều người v́ cuộc sống mưu sinh, v́ cường độ cao của công việc, v́ những khó khăn đang tạm thời bủa vây trước mắt mà chấp nhận "làm ngơ" để quên đi những trục trặc của cơ thể đang lên tiếng.
Bạn có thể vui với rất nhiều nỗi vui ở bên ngoài xă hội, bạn có thể say xưa khám phá thế giới này một cách vội vă mà không thể tŕ hoăn. Ấy vậy mà khi có một vài dấu hiệu của sự quá tải, có những lúc cơ thể dường như muốn "ngả khụy" xuống, th́ bạn lại lưỡng lự giống như đang băn khoăn về một điều ǵ đó, bạn đấu tranh tư tưởng xem các dấu hiệu này có ǵ quan trọng hay không?
Bạn đi t́m kiếm trên các trang mạng xă hội các thông tin về dấu hiệu, triệu chứng mà bạn đang vướng phải để suy đoán về t́nh h́nh sức khỏe của bản thân. Khi mơ hồ hiểu được về điều ǵ đó, cách mà bạn làm là chạy ra ngoài hiệu thuốc "mua tạm" lấy vài liều để uống, đó như là cái cách để bạn tự trấn an tinh thần rằng ḿnh sẽ không có sao đâu mà.
Câu hỏi đặt ra ở đây rằng tại sao chúng ta lại "lười" đến thế? Từ bao giờ bạn xem thường sức khỏe của bản thân như là tṛ chơi riêng của ḿnh vậy? Bạn nói rằng, bạn luôn bận, bạn nói rằng đi khám bệnh sẽ tốn mất thời gian quá, bạn viện lư do hết tiền....tất cả như những công thức được lập tŕnh một cách có sẵn để "đồng hóa" cho việc làm ngơ đi với chính cơ thể của ḿnh.
Có thể bạn không lo được cho chính bạn, nhưng thử nghĩ xem, nếu bạn lỡ nằm ra đấy, người khổ nhất có phải lại chính là gia đ́nh, bố mẹ của bạn hay không? Họ lại phải tạm gác lại hết tất cả những công việc thường ngày lại, phải gác hết lại những mệt mỏi lo toan của chính ḿnh để dành sự quan tâm cho riêng bạn, vô h́nh chung chỉ v́ sự "lười biếng đáng ghét" ấy của bạn mà lôi kéo theo sự góp sức của bao nhiêu người khác nữa.
Bạn có thể tŕ hoăn với tất cả mọi thứ, bạn có thể mặc cả với hàng tá món đồ sở thích ở ngoài kia. Nhưng bạn nên nhớ, sức khỏe chưa bao giờ là thứ bạn có thể mang ra làm tṛ đùa, đừng để đến khi bạn cất lên hai chữ "giá như…" th́ mọi chuyện đă đi quá xa tầm kiểm soát rồi đấy! Lúc ấy, mọi sự hối hận đều đă quá muộn màng.
Có những bạn lúc đầu mới bắt tay vào chuyện khởi nghiệp, việc "thức khuya đậy sớm" là chuyện quá đỗi b́nh thường. Thậm chí họ c̣n bất chấp, sắn sàng làm việc với cường độ rất cao để nghiên cứu và chèo lái làm sao cho con thuyền khởi nghiệp của ḿnh đi đúng hướng, theo đúng lộ tŕnh họ đề ra.
Lại cũng có những bạn, v́ chót yêu thích và đam mê với các đề tài khoa học, nên họ sẵn sàng dành như gần hết quỹ thời gian trong một ngày của ḿnh để t́m ṭi, hoàn thiện các đề tài ấy. Không gian sống của họ chỉ gói gọn trong một căn pḥng vừa đủ, quăng thời gian mà họ được thảnh thơi nhất chắc có lẽ là lúc đi từ nhà đến pḥng thí nghiệm. Những lúc như thế, trong đầu họ không thể chứa được thêm bất cứ một điều ǵ khác ngoài những công thức hóa học, nguyên tử lượng, các tia bức xạ....
Không thể phủ nhận, ước mơ chính là động lực phấn đấu, là mục tiêu cố gắng cho bất cứ ai để có thể sinh tồn và làm việc được trọn vẹn. Nhưng dù có thể nào đi chăng nữa, bạn phải luôn ư thức rằng "Sức khỏe mới chính là nguồn sống, là điểm tựa để bạn có thể bay cao và xa hơn".
Hảy tin đi, bạn sẽ chẳng thể nào bê nổi một cốc nước để uống, cầm được một cái th́a để ăn nếu như bạn đang bị ốm đâu. Chỉ khi bạn nằm xuống với những vết tiêm chích chằng chịt ở trên tay bạn mới hiểu rằng, điều ǵ mới là thật sự quan trọng nhất ở trong cuộc sống này, mọi thứ chung quanh, mọi niềm vui bên cạnh...đều trở nên vô nghĩa hết nếu bạn không có sức khỏe chứ đừng nói đến những điều ǵ đó cao xa.
Có câu nói, "Chiếc giường đắt giá nhất chính là giường bệnh". Quả thật điều đó chẳng sai chút nào, cho dù bạn có kiếm được bao nhiêu tiền đi chăng nữa, cho dù bạn có giàu đến mức nào. Nhưng khi cơ thể đă mệt mỏi, bạn sẽ cảm thấy mọi điều bạn cố gắng trước đấy chỉ là phù du vô nghĩa.
Nếu để ư quan sát kỹ bạn sẽ thấy, có khoảng 70% người đi tập thể dục ở các công viên đều là người già, tỷ lệ ấy vào sáng sớm c̣n cao hơn nữa vào khoảng 85%. Có bao giờ bạn thắc mắc về điều này không? Rằng tại sao tỷ lệ người già lại chú trọng hơn đến sức khỏe hơn người trẻ?
Đơn giản thôi, v́ đến khi bạn nhận thức được đầy đủ tầm mức quan trọng của sức khỏe th́ bạn đă già như họ rồi, v́ khi c̣n trẻ bạn luôn ỷ lại ḿnh c̣n khỏe, có sức đề kháng tốt. Thay v́ đầu tư thời gian cho bản thân th́ bạn dành quá nhiều cái sức trẻ ấy cho công việc, bạn bè, các cuộc ăn nhậu thâu đêm....
Với những ǵ đă qua bởi trải nghiệm bản thân, nay chỉ muốn nhắn nhủ tới các bạn rằng, "Làm ǵ th́ làm, bận ǵ th́ bận, hăy lưu ư và ưu tiên đến sức khỏe của bản thân ở trước tiên. Mỗi ngày sử dụng 15-30 phút để nâng cao sức khỏe đó không phải là điều ǵ quá khó, quan trọng là bạn có đủ quyết tâm để thực hiện điều đó hay không mà thôi".
|
|