Sau 4 năm học tập tại nước ngoài trở về nước, chị H cảm thấy lạc lõng vì chi phí cho thực phẩm, đặc biệt là hàng quán ở Việt Nam quá đắt đỏ so với thu nhập.
"Tôi sẽ từ chối lời mời đến những quán hàng ăn uống đắt đỏ, dù tôi trả tiền hay được người khác trả tiền cho”.
"Bạn thân của tôi hẹn đi ăn kem, tôi đồng ý và có ý định sẽ mời bạn ấy. Bạn tôi chọn một quán kem mới xuất hiện. Tôi không biết hiệu kem này trước đây. Vào đến nơi, tôi choáng váng với giá: một viên kem có giá 70.000 - 74.000 đồng, rất bé!
Nếu một người ăn ít cũng cần ít nhất 2 viên, nếu ăn 3 viên thì khuyến mãi là 180.000 đồng. Tôi nói thẳng với bạn của mình và bạn đi cùng là tôi sẽ không ăn kem mà chỉ uống trà với giá 38.000 đồng vì kem quá mắc, tôi thấy không đáng phải bỏ ra số tiền ấy cho bản thân. Hai người có thể ăn và tôi sẽ trả tiền.
Nhà hàng ở SG
Nhưng chuyện không chỉ ở quán kem. Từ lúc về Việt Nam, chứng kiến giá cả đắt đỏ hơn nhiều so với tưởng tượng, tôi bỗng cảm thấy thật không dễ để sống ở quê nhà.
Thực sự tôi thấy giá thực phẩm và dịch vụ ăn uống quá đắt so với mức thu nhập trung bình của người dân. Ngay cả mua đồ về tự nấu cũng đắt nếu chỉ ăn hai người. Giữa việc ăn ngoài quán với việc tự nấu, thì nếu mua thực phẩm hơi kỹ tính một chút thì tự nấu có khi đắt hơn ăn cơm bụi.
Ở Nhật, làm thêm 1 ngày(8 tiếng) được tầm 10.000 yên (khoảng 1,7 triệu đồng) thì đủ tiền thực phẩm cho tôi nấu ăn cho 1 tuần.
Trong khi đó ở Việt Nam, với mức lương khoảng 7 triệu/tháng như tôi thì chỉ đủ tiền ăn cho bản thân trong tháng, không thể chi dùng cho bất cứ việc gì khác.
Nhưng tôi không hiểu sao ở các hàng quán thương hiệu đắt đỏ vẫn đầy người Việt. Ngay cả các quán cà phê thương hiệu Việt Nam, thức uống cũng đắt, một ly nước giá 55.000 - 70.000 đồng, quán trà sữa có giá 50.000 - 60.000 một ly, và vẫn đầy các bạn trẻ. Vào các quán nhậu thì mọi người kêu thức ăn thừa mứa, khui bia rượu tràn lan.
Không ít người trong số đó cũng chỉ là sinh viên hoặc người mới đi làm. Thu nhập của họ là bao nhiêu để chi thoải mái, không cần đắn đo vào các khoản ấy? Tôi tính toán sơ sơ, để còn dư đủ đầu tư vào nhà cửa, học hành, gia đình, rồi tiết kiệm, thu nhập của các bạn phải hơn tôi 4, 5 lần tức quanh mức 30 triệu.
Tất nhiên, những băn khoăn trên được tôi cất giấu trong lòng. Tôi không phán xét cách xài tiền là xấu hay tốt. Đó là quyền của mỗi người! Tôi cũng không lên án các thương hiệu kia đã bán giá "cắt cổ" vì có thể họ phải bỏ ra chi phí đầu tư lớn.
Đơn giản là tôi đành không lựa chọn các hàng quán sang trọng làm tiêu chuẩn cho mình. Kể cả khi tôi kiếm được nhiều hơn mức 7 triệu/tháng thì tôi vẫn chọn những nơi có giá cả vừa phải. Nói rộng hơn, tôi sẽ không vì sĩ diện bản thân mà tiêu tiền vào những nơi không tương xứng với thu nhập của mình."