Nơi xứ người, niềm vui và nỗi buồn đều có đủ. Lúc buồn ta liên tưởng những ngày vui, lúc vui ta lại ngậm ngùi bớt “nổ”.
ảnh minh họa
Nỗi nhớ quê hương không bao giờ nguôi trong ḷng người Việt xa xứ, đặc biệt là trong những ngày Tết, ngày mà mọi người quây quần bên gia đ́nh cùng chúc nhau hạnh phúc..
Khí hậu ngày cuối năm Tỵ ở đây thật là "lư tưởng": mưa, băo tuyết không ngừng rơi, gió buốt từng cơn lạnh thấu xương. Hôm nay khoảng -20oC "đă" thiệt.
Lạnh th́ lạnh chứ có nghỉ làm đâu, sáng sớm đề máy xe cho ấm, vác cây len xúc mớ tuyết quăng sang bên mà ḷng giận dỗi như bị bắt đào kênh thủy lợi khi xưa ở quê nhà.
Thôi th́ cũng là thói quen khó bỏ mang từ quê sang, làm ǵ cũng phải nhấm nháp một ly cà phê nóng cái đă, bàn dăm ba câu thời sự từ Đông sang Tây, phóng sự du xuân cho đă miệng, xong rồi mới t́m đường mưu sinh ở xứ cờ hoa.
Tất tả, hối hả, ta vào tiệm, bắt đầu múa kiếm kiếm cơm đây, ráng lên không ăn cháo thay cơm!
Tất tả, hối hả, ta vào tiệm, bắt đầu múa kiếm kiếm cơm đây, ráng lên không ăn cháo thay cơm!
Tiếng chào mời khách rôm rả, à há… à há… Làm chủ cũng khô môi, đắng họng lắm chứ dễ đâu.
Tiếng nhắc nhở, chỉ dẫn cách làm từng phân khúc... Nghe nhịp nhàng như lời ru của mẹ, như dạy bài cho lũ trẻ!
Tiếng rầy rà, ca cẩm tinh thần trách nhiệm từng hồi... Như bài ca Cách mạng, như chọc vào mạng sườn đau đáu.
Tiếng phàn nàn, cổ động đều đều... Như nhịp thở giây phút cuối đời, nghe khàn khàn, đục đục.
Rồi kêu réo hối thúc, từng cơn đầy lo lắng... Như sợ lỡ chuyến đ̣, hối hả phiên chợ Tết.
Tất tả, hối hả, ta vào tiệm, bắt đầu múa kiếm kiếm cơm đây, ráng lên không ăn cháo thay cơm!
Tiếng liên khúc nhắc nhở lấy tiền, nhập "bill"... Nghe ŕ rào như sóng biển, tựa như mấy em đi bán bảo hiểm ngọt nhạt với khách hàng.
Tiếng tiễn đưa khách ra về lan man lo sợ... "Nó" có trở lại lần nữa hay không? Trả đủ tiền chưa đây?
Bất chợt trở về thực tại... Tiếng cồm cộp, côm cốp gót giầy nện… Thật oai phong lẫm liệt, bước đều trên sàn gỗ tiệm "nail" ngỡ như đang đi trên sàn catwalk tŕnh diễn thời trang mùa đông.
Tiếng máy giũa rào rào, đều đều âm hưởng như hàng tre trước gió gợi buồn miên man suy tưởng quê nhà, chực nhớ "À... Tết!".
Tiếng nước bồn chân chạy ùng ục, các cô thợ "nail" lắng nghe như tiếng nước sôi của nồi bánh tét đang giữa đêm 30 trừ tịch.
Tiếng máy sưởi chạy ŕ ŕ , ù ù sao buồn ngủ thế, phải chi giờ này quây quần bên bếp lửa, nhâm nhi chút rượu, co ḿnh nghe cái lạnh cuối năm.
Tiếng ho khúc khắc, như người già những tháng cuối năm cũ.
Tiếng cười lanh lảnh ai đó vang lên… Đang buồn nhớ quê, sao tiếng cười vô duyên thế!
Tiếng điện thoại ào ào gọi về quê chúc Tết.
Ráng làm đi, dành ít tiền gửi về quê cho cha mẹ vui Tết! Kệ… Ḿnh vẫn ổn mà!
Tất tả, hối hả, ta vào tiệm, bắt đầu múa kiếm kiếm cơm đây, ráng lên không ăn cháo thay cơm!
Ở đây là vậy, có ǵ lạ mấy mùa xuân đă qua. Nơi xứ người, niềm vui và nỗi buồn đều có đủ. Lúc buồn ta liên tưởng những ngày vui, lúc vui ta lại ngậm ngùi bớt "nổ". Vài hàng hư sự ngày cuối năm, mong mọi sự yên lành, người người luôn mạnh khỏe. Một năm mới an khang thịnh vượng!
Theo
www.xaluan.com