Lời khẩn cầu làm tôi choáng váng đầu óc. Ngày tôi về ra mắt gia đình, bố mẹ bạn trai không ưng chút nào vì quê tôi quá xa. Họ muốn con trai cưới cô bạn cạnh nhà để 2 bên gia đình đi lại cho thuận tiện. Chúng tôi càng quyết tâm cưới nhau thì nhà bạn trai càng ngăn cản dữ dội.
Để cấm cản chúng tôi, mẹ bạn trai giả bệnh, không ăn uống nhiều ngày. Còn bố anh ấy gọi điện mắng mỏ gia đình tôi không biết dạy con cái.
Tôi cũng không muốn làm bạn trai khó xử nên quyết chia tay. Nhưng anh yêu tôi nhiều quá nên quyết định từ mặt gia đình để đi theo tiếng gọi tình yêu.
Cuối cùng anh chọn ở lại quê tôi lập nghiệp để ở gần tôi. Do không được nhà trai ủng hộ nên đám cưới của chúng tôi diễn ra cũng đơn giản, chỉ có mỗi nhà ngoại, không có MC, loa nhạc, không có đưa đón dâu. Tuy thiếu thốn nhiều thủ tục nhưng chúng tôi cảm thấy rất hạnh phúc.
Sau khi cưới nhau, bố mẹ tôi cho một mảnh đất và chúng tôi làm nhà ở đó. Những năm qua, nhờ có sự giúp đỡ của nhà ngoại mà vợ chồng tôi có cuộc sống ấm no hạnh phúc. Còn nhà nội không quan tâm gọi điện hỏi han lấy một lần.
Thỉnh thoảng chồng tôi gọi điện về hỏi thăm thì ông bà giận dỗi không thèm nói chuyện. Có lần tôi còn muốn đưa cả gia đình về quê nội nhưng khi gọi điện xin phép trước thì ông bà tỏ vẻ thờ ơ hững hờ nên tôi không về nữa.
Tuần vừa rồi mẹ chồng bất ngờ gọi điện báo tin là em gái chồng đang sinh nở ở bệnh viện gần nhà tôi. Tôi chưa nghe tin em chồng lập gia đình, cũng không hiểu tại sao em ấy đến bệnh viện ở quê tôi sinh nở nữa.
Vì muốn tìm hiểu nguyên nhân và muốn sớm lấy được lòng mẹ chồng nên tôi tức tốc đến bệnh viện thăm em chồng.
Sau khi hỏi han vài câu về sức khỏe, tôi hỏi tại sao Hoa không sinh ở quê mà phải vượt gần 2000 cây số đến quê tôi để đẻ con. Mẹ chồng bất ngờ đưa cho tôi 100 triệu và nhờ vợ chồng tôi nhận đứa bé của Hoa làm con.
Lời mẹ nói mà tôi không dám tin vào tai mà phải hỏi lại lần nữa cho chính xác. Bà bảo "con dại cái mang", Hoa có tiếng giỏi giang khôn ngoan là thế nhưng lỡ yêu phải kẻ sở khanh. Khi em ấy có thai thì bị người đó hắt hủi bỏ rơi.
Không muốn đứa bé hủy hoại cuộc đời của con gái ngoan nên mẹ chồng quyết định đưa Hoa đi đến nơi thật xa sinh con để không ai biết được. Mẹ muốn vợ chồng tôi nhận đứa trẻ làm con và chuyện này chỉ có 4 người biết được, sau đó Hoa sẽ về quê lấy chồng.
Tôi đang bối rối, không biết phải giải quyết chuyện này thế nào nữa thì chồng xuất hiện. Chồng thật thà nói chính anh đã bảo mẹ đưa Hoa đến đây sinh nở. Chồng cầm tay tôi nói muốn giúp đỡ em gái và mong vợ ủng hộ.
Lúc trước gia đình chồng hắt hủi, coi thường tôi, giờ có việc thì quay ra nhờ vả nịnh nọt. Dường như tôi đang bị lợi dụng thì phải, khó chịu trong lòng lắm mà không biết phải trút lên ai nữa.
Chồng đã đứng ra cưu mang em gái, chẳng lẽ tôi lại thờ ơ sao? Theo mọi người tôi có nên nhận nuôi con của Hoa để em ấy rảnh rang lấy chồng không?
VietBF@ sưu tập
|