VBF-tuy vụ án đă xảy ra cách đây 6 năm khiến 3 người chết nhưng những kí ức về vụ án vẫn khiến người dân và đặc biệt là người mẹ của hung thủ không thể nào quên được. Kể từ đó gia đ́nh của "sát thủ" Lê Văn Luyện cũng tan nát nhanh chóng ngay sau đó. Người phải sống khổ nhất hiện này lại chính là người mẹ của hung thủ...Tính đến thời điểm này, đă 6 năm trôi qua nhưng cái tên Lê Văn Luyện – sát thủ trong vụ án giết người, cướp tiệm vàng Ngọc Bích ở Phố Sàn (Phương Sơn, Thanh Lâm, Bắc Giang) vẫn là kư ức hăi hùng của nhiều người dân địa phương. Vụ án xảy ra năm 2011. Luyện khi đó chưa đầy 18 tuổi. Trong vụ án kinh hoàng ấy, vợ chồng chủ tiệm vàng Ngọc Bích cùng đứa con 18 tháng tuổi bị sát hại dă man. Con gái lớn của họ mới 8 tuổi th́ bị chém đứt ĺa tay phải.
Biến cố này khiến gia đ́nh Luyện tan nát. Ông Lê Văn Miên (bố Luyện) vướng ṿng lao lư v́ hành vi che giấu và không tố giác tội phạm, em trai phải bỏ học. Trong khi đó, bà Trương Thị Thơm (mẹ Luyện) – người phụ nữ duy nhất trong nhà đă phải chịu rất nhiều đau đớn, oan nghiệt.
Bà Thơm cho biết, gia đ́nh bà mới chuyển lại về đây vào tháng 3/2016, đến nay là hơn một năm. Mọi thứ đối với gia đ́nh bà chỉ như đang bắt đầu lại v́ sự việc của Luyện đă cướp đi tất cả.
"Trước ḿnh bán hàng, cũng không phải dạng người nhút nhát nhưng xảy ra chuyện như vậy th́ ngại, xấu hổ lắm. Không thể ngờ con ḿnh lại như vậy, nghĩ đến lại tủi thân. Ngày đó, tôi đi buôn đi bán, mọi người cũng quư mến nhưng xảy ra chuyện th́ xấu hổ, ngại không dám gặp ai. Đến nỗi cứ ra ngoài là tôi bịt mặt kín mít, không dám dừng lại ngă tư mua ǵ cả. Người ta hỏi nhau bảo "có phải bà đó không, sao mà nom giống quá". Họ gọi lại để nói chuyện chơi thôi nhưng ḿnh cũng chẳng dám" - bà Thơm ngậm ngùi.
Trong những lời tâm sự ngập ngừng, bà để lộ rơ sự nuối tiếc, hoài niệm về quăng thời gian khi gia đ́nh ḿnh c̣n êm ấm.
"Tôi cũng không hề bắt ép con đi làm thuê th́ mỗi tháng phải đưa cho bố mẹ bao tiền. Được ít ăn ít, được nhiều ăn nhiều. Ngày đi bán hàng, nhà có mấy sào ruộng th́ làm cũng không vất vả ǵ, nó ở nhà th́ trông em, tối đến th́ đi đánh bóng. Tôi không tin, nhiều người cũng không tin được, cứ nghĩ là có sự hiểu lầm nào. Đúng là con ḿnh cũng nghịch nhưng không nghĩ lại đến thế.
Hồi đó có người ở xóm trên vẫn hay hỏi "con giai lớn rồi chứ", bà ấy cũng quư thằng này (Luyện) nên cứ ngỏ ư muốn làm mối. Đùng cái xảy ra như thế, họ hàng ai cũng động viên. Đúng là sống được đến bây giờ là quá tốt rồi. Nhiều lúc cũng nghĩ, nếu không việc ǵ xảy ra th́ có khi giờ ḿnh cũng đă có cháu bế bồng…".
|