Mấy năm qua, gia đ́nh tôi xảy ra rất nhiều chuyện. Tôi cố gắng rất nhiều để giữ mái ấm cho hai con. Chúng là động lực duy nhất để tôi phấn đấu và có niềm vui mỗi ngày. Cứ tháng nghỉ hè, nhất là tháng bảy, anh sỉ nhục tôi là loại ngu và những lời lẽ đay nghiến, tục tĩu chửi cả ba mẹ tôi, khiến tôi tổn thương nặng nề. Nguyên nhân v́ quan điểm dạy con dịp hè của hai vợ chồng khác biệt nhau. Anh muốn con đi học thêm triền miên ba tháng hè, tôi muốn con đi du lịch nghỉ ngơi chơi ít nhất hết tháng 7 rồi sẽ vào ôn tập để vào lớp mới.
Năm ngoái. Tôi khóc từ chiều đến tối rồi dẫn con trai út ra nhà nghỉ gần đó để tĩnh tâm. Sau ba ngày, chồng không lời hỏi thăm cả mẹ cả con. Tôi quyết định dọn ra thuê ở nhà một người bạn thân cách nhà chúng tôi chừng 2 km. Tôi nhắn lên nhóm gia đ́nh bên ngoại là muốn ly hôn.
Tôi gọi chồng đến đón hai mẹ con v́ tôi sốt quá. Khi đó có người phụ nữ gọi điện cho chồng tôi. Qua cuộc điện thoại, tôi đoán đó là bồ gọi tới. Tôi hỏi anh, anh khai thật đó là bạn gái mới. Tôi sốc nặng, nói anh và tôi cùng đi gặp chuyên gia tâm lư hôn nhân gia đ́nh trước khi ra ṭa.
Tôi ngồi nghe anh nói về chuyện anh và người phụ nữ kia yêu đương từ khi nào? Mới hơn tháng cô ta làm bên cạnh cơ quan chồng tôi, chồng tôi đổi lỗi do tôi không chăm sóc, lạnh nhạt với chồng nên anh ta đi t́m niềm vui mới, lỗi tại vợ.
Chị chuyên gia khuyên chồng tôi dừng mọi kết nối với người phụ nữ kia. Qua hai cuộc gọi cho mẹ chồng và một người bạn, tôi biết người phụ nữ đó là ai. Đến khi về, tôi quyết định không ra ṭa nữa. Đó là cảm giác không chấp nhận ḿnh là người thua cuộc.
Tôi suy sụp và khủng hoảng, căm phẫn v́ không nghĩ chồng phản bội nhanh như vậy. Tôi cũng không đánh ghen, không quan tâm tới cô bồ đó dù ngày về lại nhà cũ, nh́n thấy chiếc cặp tóc của cô ta nằm trên giường ngủ của vợ chồng tôi. Tôi biết cô ta cố t́nh để đó để khiêu khích tôi.
Cô ta là hàng xóm cùng tổ dân phố và ly hôn chồng, có ba con nhỏ ( hai đời chồng), cuộc sống khó khăn và bấp bênh. Tôi chỉ khinh miệt người chồng dám đưa bồ về chơi tận pḥng ngủ của hai vợ chồng, dù anh thề không làm ǵ với cô ta trong pḥng ngủ.Cô ta đưa con gái đến chơi có ghé nh́n pḥng ngủ để t́m con, camera có thấy vào nhà cùng con gái.
Tôi trị liệu tâm lư tầm một tháng rồi quay về ổn định cuộc sống, quyết tâm và nỗ lực rất nhiều trong công việc và khẳng định bản thân nên sau gần một năm cùng bên ngoại được thừa kế cho tôi mua ôtô và đủ tiền mua nhà. Tuy nhiên, một năm vừa rồi chồng không đưa tiền chi tiêu gia đ́nh, ḿnh tôi xoay xở mọi việc.
Tôi luôn ghi nhớ lời chị thẩm phán ở ṭa nói: "Em khoan hăy ly hôn, cứ coi anh ta là bạn và kệ hắn. Không va chạm và không mong cầu điều ǵ ở hắn cả. Đến khi hắn làm ǵ, sống ra sao, ăn ngủ với cô bồ nào mà em không quan tâm, không buồn phiền, khi đó em mới bỏ chồng được".
Chị khuyên tôi hăy nghĩ cho hai đứa con. Tôi luôn chấp niệm đằng nào cũng phải lo cho hai con, không được chồng chia sẻ tài chính th́ ḿnh tự lo. Ḿnh sống tốt ắt được ông trời phù hộ.
Tôi tập trung kiếm tiền và làm đẹp, biếu tiền bố mẹ đẻ và bố mẹ chồng bởi tôi thực ḷng biết ơn ông bà trông hai con giúp tôi làm việc. Tôi thương bố mẹ chồng dù có hai con trai gần 40 tuổi nhưng mới có tôi là con dâu duy nhất tại thời điểm này, ông bà lại thương tôi thương cháu cũng không thèm nói chuyện với con trai. Chồng tôi thực sự vô tâm với bố mẹ.
Tới giờ, tôi lo mọi thứ cho ba mẹ con và chuẩn bị sẵn tâm lư cho trường hợp xấu nhất là ly hôn người chồng này, tôi đă thoả thuận về tài sản ngay khi anh ta đồng ư ly thân trước ly hôn. Tôi tin tưởng chồng đă chấm dứt với cô kia ngay khi bị tôi phát hiện và gặp chuyên gia tâm lư. Cô ta mấy lần đến tận nhà khóc lóc níu kéo chồng tôi. Quay lại chửi rủi tôi, tôi chỉ cười nói ra giải quyết đừng để hàng xóm dị nghị ảnh hưởng tới con.
Đôi khi tôi cũng buồn phiền và tủi thân, cô độc lắm nhưng nghĩ rằng kiếp trước ḿnh gây nghiệp cho anh nên kiếp này trả nợ vậy. Tôi trăn trở hay là chấm dứt luôn cuộc hôn nhân này đi để bắt đầu cuộc sống mới và t́m kiếm hạnh phúc xứng đáng thuộc về ḿnh. Nhưng ngắm nh́n hai con vui đùa cùng bố chúng, tôi không cho phép ḿnh làm như vậy.
Cũng có thể v́ tôi c̣n t́nh cảm với chồng và chưa yêu ai khác ngoài anh. Tôi chờ các con lớn, vào đại học rồi mới quyết định. Có lẽ khi có những thay đổi trong cuộc sống, bây giờ chỉ khoảng vài năm là các con vào đại học rồi ..
Tôi lao vào kinh doanh, may trời độ tôi làm ăn được, tôi mua nhà riêng to hơn, mua xe hơi và lúc này là tài sản riêng của tôi, tôi cho thuê nhà mới vẫn ở căn nhà bố mẹ chồng sang tên cho con tôi. Chồng vẫn ba cọc ba đồng và hằn học chửi rủi tôi, vui th́ tôi nấu cho ăn, buồn th́ ba mẹ con đi ăn tiệm, kệ chồng tự lo lắm bản thân, đi đi về tự lo. Có lẽ ly hôn tốt cho các cháu hơn. Nhưng các các tôi an ủi tôi nói để con đi học xa lúc ấy bố mẹ ly hôn không muộn, v́ cấp 3 gần nhà họ sẽ x́ xào ảnh hưởng các con.
Tháng bảy lại về trời đang có gió và những cơm mưa mùa hạ. Ngồi bên ly cafe đợi bạn tôi nhớ đến chuyện ḿnh. Nay con trai tôi đă có học bổng đi học ở Nhật và họ yêu cầu học xong làm việc cho họ 2-3 năm. Con trai tôi lưỡng lự v́ cậu thích đi Mỹ hơn để tương lai đưa em đi, em học lớp 12 trường Trần Đại Nghĩa tương lai du học.
Bố mẹ chồng ở căn nhà đang giải toả làm đường, tôi giao lại nhà cũ ông bà cho con trai tôi để ông bà ở tôi sẽ về căn hộ cao cấp ở. Tôi đă chờ đợi bé út lên đường du học là tôi ly hôn chồng. Mặc dù 2 năm nay chồng vẫn xin lỗi, mong tôi tha thứ bỏ qua để về lại, nhưng tôi không thể sống với người chồng vô tâm c̣n chửi bố mẹ tôi không biết dạy con.
VietBF@sưu tập