- Chúng ta chẳng hiểu rằng ḿnh đă lập ra và đang vận hành một phong trào dân chủ mới, dân chủ trên mạng, trực tuyến và trực tiếp: e-dân chủ, e–democracy. Nhờ internet, những người đọc, người đăng và người viết đă vận hành một nền e-dân chủ. Khi đăng lên mạng một đoạn video tường thuật một vụ chống đối: e-thông tin. Khi người viết một cách nh́n về thời cuộc: e-thảo luận. Khi người viết vạch một hướng đi cho tương lai: e-đề nghị. Những người viết c̣m-men: e-tranh căi. Khi số đông đồng ư về một vấn đề: e-giao kèo. Chúng ta chưa có lănh tụ, ừ phải, nó là một trở ngại, nhưng lịch sử vẫn đi tiếp. Chỉ cần đủ điều kiện là nền dân chủ trực tiếp này sẽ tràn ra lề đường, làm một nền dân chủ thật sự...
*
Ngoài những kêu gọi chống tham nhũng, đảng cộng sản Việt Nam không có một sách lược nào có thể cứu được khủng hoảng về kinh tế, hành chánh, giáo dục, y tế, đất đai... Ư chí duy nhất của nó là tồn tại bất chấp tất cả, ngay cả nhân mạng nhân dân và đất nước.
Những người Việt Nam muốn sống, c̣n nhà cửa, đất nước, quốc gia th́ phải thay thế nó.
Một số trong "những người muốn sống" này kêu gọi những đảng phái, cá nhân đoàn kết lại, tôn ra một vị minh chủ, đặt tên, lập ra đường lối cho tất cả và chống cộng sản.
Nhưng khi các đoàn thể, cá nhân chịu ngồi lại với nhau và t́m ra được các vị tổng thống, bộ trưởng, tỉnh trưởng tương lai th́ những người đang bị cầm tù v́ chính trị, oan ức v́ đất đai, dân đen lẫn đỏ đă chết... nhăn răng.
Có ba sự cản trở lớn làm sự đấu tranh theo phương pháp tổ chức những cuộc cách mạng kiểu cổ điển này không thành công.
Một là những anh tài hào kiệt có ḷng yêu nước thứ thiệt bị hạn chế văn hóa để thành những vị lănh đạo. Họ bị đào tạo bởi lư thuyết đạo đức làm nô bộc của Trung quốc: trở thành trí thức để làm quan, tay sai phục vụ cho vua chúa. Khi họ dám hy sinh cuộc đời cho lư tưởng mà họ cho là đúng, th́ ít ai dám đứng lên làm lănh tụ.
Nho giáo dạy dỗ cách thức phục tùng. Con phải nghe quyết định của cha mẹ, tṛ phải nghe theo sự uốn nắn của thầy, dân phải tuân lịnh với quan lại, quan lại phải quỳ lạy vua chua bất kể bề trên có đúng hay sai. Nếu không th́ sẽ bất hiếu, bất nghĩa, bất trung...
Khổng tử chỉ dạy tỉ mỉ rằng muốn cho đất nước yên b́nh th́ ông vua phải có đạo đức hiền từ của vua. Quan lại phải có cái cách thức cai trị phân minh của quan. Nếu không sẽ loạn. Nhưng loạn làm sao? Loạn kiểu nào? Khổng Tử nín thinh.
Một cá nhân, dù tài giỏi và nh́n xa trông rộng đến đâu cũng khó vượt được định kiến này. Chu Văn An dâng sớ chém bảy nịnh thần không được th́ treo ấn từ quan. Ông không dám khởi nghĩa. Tiếc.
Nguyễn Tường Tộ, Petrus Kư đề nghị cải cách không xong th́ thôi các ông không dám đứng lên làm cách mạng, dựa vào thực dân Pháp và nhân dân để làm nước Việt Nam hùng cường. Tiếc.
Trong biết bao nhiêu anh hùng, trí thức Việt Nam dám đứng lên chống lại cộng sản nhưng không dám đứng lên, chịu đứng mũi chịu sào, làm một cuộc khởi nghĩa.
T́nh trạng này không chỉ có bây giờ nhưng nó đă xảy ra theo chiều dài của lịch sử. Giới trí thức, có học ít khi là những người cầm đầu cho những cuộc khởi nghĩa. Họ chỉ là nhân vật phụ trong những vở kịch lịch sử. Tài như Khổng Minh vậy mà cũng phải nghe lời một ông vua con nít Lưu Thiện. Giỏi như Nguyễn Trăi mà cũng chịu pḥ tá dân chài Lê Lợi.
Hai là những đoàn thể, cá nhân này cũng sẽ tranh căi lư thuyết, đường lối, cách thức... để chống cộng sản. Bản chất văn hóa của người Việt Nam là hay... căi. Căi đủ thứ. Căi nhau từ những nhân vật thật, chuyện có thật như Hồ Chí Minh, Nguyễn Văn Thiệu, trận đánh Hoàng Sa, Ban Mê Thuột... Họ c̣n căi nhau đến cả những nhân vật hư cấu, chỉ có trong văn chương như nàng Kiều, Từ Hải...
Ba là đảng cộng sản Việt Nam sẽ đánh phá, cầm tù, cấm đoán, những cá nhân và đoàn thể muốn hợp thành liên minh. Về kinh tế, chống tham nhũng th́ họ bất lực nhưng về đấu tranh với các đoàn thể khác th́ họ lại rất tinh khôn, bài bản.
Đây là truyền thống... cách mạng.
Trong quá khứ, họ đă giành giựt chính quyền nhanh chóng vào 1945, bôi nhọ VNCH, nói láo như kêu đi cải tạo 10 ngày, lập Mặt trận giải phóng Miền Nam như một tổ chức chính trị mà ngay cả thế giới cũng nghĩ là độc lập,... Nếu nói về những mưu mô chính trị, không có thể ai ở trên đất nước Việt Nam có thể đánh bại được được cộng sản.
Nếu ở Việt Nam th́ sớm muộn ǵ th́ vị "minh chủ" đó cũng vào tù với những tội vu vơ. C̣n ở hải ngoại th́... không thể. Nếu có một triệu người ở hải ngoại th́ sẽ có một triệu lẽ một phần tử khác nhau. Nào là người Việt H.O, vượt biên, di dân lậu. Nào là chống cộng triệt để, chống cộng ôn ḥa, chống cộng mỗi weekend, chống cộng ở bàn rượu... Trong mấy mấy mươi năm xa quê hương, chưa có ai hội tụ được th́ làm sao bây giờ có thể?
Vậy th́ làm sao bây giờ?
Người đọc, người viết và những người lập ra những blog đă hội nhập một mô h́nh dân chủ mà không phải ai cũng nhận thức được: dân chủ điện tử (e-democracy).
Trên internet, ai muốn viết, ghi h́nh, phát biểu, c̣m men ǵ th́ cứ làm. Các blog đăng những ǵ những ǵ họ muốn đăng. Người đọc th́ đọc những ǵ họ muốn đọc.
Tác giả tự do viết, blog tự do đăng và độc giả tự do đọc.
Những tự do viết-đăng-đọc của truyền thông xă hội đă đánh bại báo chí lề đảng. Ai không tin th́ hăy xem bài Trận địa thông tin trong đó Thứ trưởng Đỗ Quư Doăn than thở:
"Tại sao chúng ta có một hệ thống hơn 700 tờ báo, 67 đài phát thanh truyền h́nh, hàng trăm trang tin, báo điện tử, hàng ngàn trang tin của các bộ, ngành. Có tới 17.000 nhà báo, trong đó có nhiều cây bút có đủ khả năng làm lay động bạn đọc mà "thông tin lưu truyền trong xă hội lại là thông tin từ blog cá nhân".
"Lên tiếng một cách đồng loạt, im lặng một cách đồng loạt", báo chí đang đánh mất niềm tin của bạn đọc. Và, với việc né tránh những thông tin nhạy cảm, với việc không được cung cấp thông tin đầy đủ kịp thời, báo chí đánh mất nốt thói quen t́m kiếm thông tin của bạn đọc, khi giờ đây, họ "lên mạng", thay v́ t́m đọc báo.
Chẳng có ǵ khó hiểu khi mọi người dân, nhiều khi chỉ với chiếc điện thoại trên tay, đều có thể là
một "nhà báo", một "tổng biên tập".
Để giải quyết vấn đề, thứ trưởng kiến nghị:
Cần cung cấp thông tin kịp thời, chính xác cho báo chí, dù cho đó là thông tin nhạy cảm. Thậm chí, báo chí có quyền b́nh luận để định hướng xă hội.
Nhưng ai dám?
Đảng không dám.
Đảng biết rằng khi có tự do báo chí th́ nhân dân sẽ đ̣i hỏi những tự do khác. Mà tự do là kẻ thù của độc tài.
Nói về độc tài, Việt Nam cũng có nhiều loại độc tài chồng chéo, nương tựa nhau mà sống:
Độc tài về chính trị: Chỉ có lư thuyết cộng sản Mác-Lê Nin theo khuynh hướng thị trường (sic).
Độc tài về quyền: Chỉ có đảng cộng sản Việt Nam mới được cầm quyền.
Độc tài thiểu số (oligarchy): Chỉ có 14 ông vua trong bộ chính trị mới có quyền quyết định theo... quyết định của Trung Quốc.
Độc tài kiểu địa chủ, phong kiến: Thế hệ con ông cháu cha, cha truyền con nối của những trí thức đỏ. Đất đai là của toàn dân, nhà nước muốn làm ǵ th́ làm.
Khi vào lănh vực kinh tế th́ độc tài đổi thành độc quyền nhưng vẫn là một loại độc. Độc quyền mua bán vàng, điện, viễn thông...
Báo chí cũng không dám.
Dám hả? Kết quả: Nguyễn Việt Tiến, Nguyễn Văn Hải hai năm với vụ PU 18. Nhưng sau này bản án càng nặng: Hoàng Khương với 4 năm tù v́ tội đưa vài ba triệu đồng... hối lộ.
V́ đồng hội đồng thuyền, độc đảng phải bảo vệ những thứ độc khác.
Mới nhớ Tết năm nào, với vụ nổ súng Đoàn Văn Vươn, nhiều tờ báo, blog c̣n đ̣i thủ tướng giải quyết. Cách giải quyết của thủ tướng hay dở ra sao th́ năm nay nhiều tời báo, blog lại đ̣i giải quyết... thủ tướng. Mỗi lần đảng hé mở tự do báo chí một chút là uy tín của đảng mất thêm một bậc.
Đă hết rồi thời dư luận được uốn nắn để tôn kính bác Tôn, bác Duẫn, bác Hồ. Với những ngôn ngữ b́nh dân, dân cư mạng biến những người cầm đầu thiên hạ thành những kẻ du thủ du thực, đầu đường xó chợ, B́nh Mụn, Đại Ca, Dũng Ĺ, Trọng Lú...
Những phe phái chính trị, cá nhân đối lập thắng được trận địa thông tin. Đảng có kiểm soát kiểm soát thông tin hay không th́ đảng vẫn thua tiếp.
Đảng cộng sản Việt Nam chết đứng, báo chí lề đảng chết ch́m.
Nhiều đảng phái, đoàn thể cá nhân đối lập muốn liên kết lại với nhau để trở thành một sức mạnh chung.
Và chúng ta đă thất bại.
V́ sự chống phá của cộng sản, chúng ta không t́m ra lănh đạo. Ở hải ngoại th́ không thể. Trong nước th́ những người dám nói, dám làm và có khả năng thành những thủ tướng, bộ trưởng tương lai đều đang ở tù hoặc đang bị quản thúc tại gia.
Hay đúng hơn, chúng ta cũng nghĩ là đang thất bại. Chúng ta chẳng hiểu rằng ḿnh đă lập ra và đang vận hành một phong trào dân chủ mới, dân chủ trên mạng, trực tuyến và trực tiếp: e-dân chủ, e–democracy.
Cũng như các mô h́nh dân chủ trực tiếp, loại e-dân chủ này cũng không có người đại diện. Nhưng họ vẫn có những nhân nhượng, giao kèo với nhau. Họ có những mục tiêu, nguyện vọng, lư tưởng, quan niệm chung. Những cái chung chung đó được tạo thành cam kết ngầm, những quy luật không viết ra mà ai ai cũng hài ḷng. Họ có cách ban thưởng, xử phạt, kết nạp thành viên, làm PR... riêng của họ.
Khi nữ nghệ sĩ Kim Chi lên tiếng nói Không với thủ tướng th́ dân cư mạng vỗ tay tán thưởng. Đó là một cách tặng bằng khen cho bà. Nhiều người lại không v́ bà tuyên bố là cộng sản chuyên chính. Đó là cách phê phán bà. Lời khen tiếng chê làm cho bạn đọc h́nh dung ra một nhân vật can đảm nhưng hiểu biết cạn hẹp về cộng sản.
Khi đồng bào họ bị cầm tù, cướp đất th́ họ phẫn nộ, chửi bới chính quyền và t́m cách cưu mang những nạn nhân. Bằng sự chia sẻ, đùm bọc họ đă lấy sự công bằng về mặt tinh thần, lẫn vật chất cho những người đó.
Nhờ internet, những người đọc, người đăng và người viết đă vận hành một nền e-dân chủ. Khi đăng lên mạng một đoạn video tường thuật một vụ chống đối: e-thông tin. Khi người viết một cách nh́n về thời cuộc: e-thảo luận. Khi người viết vạch một hướng đi cho tương lai: e-đề nghị. Những người viết c̣m-men: e-tranh căi. Khi số đông đồng ư về một vấn đề: e-giao kèo.
Chúng ta chưa có lănh tụ, ừ phải, nó là một trở ngại, nhưng lịch sử vẫn đi tiếp.
Chỉ cần đủ điều kiện là nền dân chủ trực tiếp này sẽ tràn ra lề đường, làm một nền dân chủ thật sự.
Đủ điều kiện là ǵ? Chỉ vỏn vẹn là thời gian. Cái ǵ phải đến sẽ đến.
Nước đă chảy, dao đă rớt. Dao không không rớt thẳng th́ sẽ rớt nghiêng. Chiếc thuyền cộng sản đă thủng, nước không vào bằng lỗ này th́ lỗ khác.
Cộng sản Việt Nam biết rơ điều này nhưng bất lực. V́ muốn thắng nền e-dân chủ, cộng sản phải thắng Google, Apple, Facebook, Skype, Smart phone... và những kỹ thuật thông tin sắp sửa tung ra thị trường.
Với bài viết này, tôi xin đi xông Tết với một e-cành hoa, e-flower đến nhà của tất cả những blogger, những người lập blog và bạn đọc.
Hai là những đoàn thể, cá nhân này cũng sẽ tranh căi lư thuyết, đường lối, cách thức... để chống cộng sản. Bản chất văn hóa của người Việt Nam là hay... căi. Căi đủ thứ. Căi nhau từ những nhân vật thật, chuyện có thật như Hồ Chí Minh, Nguyễn Văn Thiệu, trận đánh Hoàng Sa, Ban Mê Thuột... Họ c̣n căi nhau đến cả những nhân vật hư cấu, chỉ có trong văn chương như nàng Kiều, Từ Hải...
Tặng bài thơ của ông Thái bá Tân nhân sự việc kư giả Nguyển đắc Kiên bị đuổi việc v́ phê phán tổng bí thư đảng Nguyển phú Trọng cho bọn bưng bô liếm đít cs đọc chơi nhe. Tôi không biết ông Thiệu,
Yêu mến lại càng không,
Nhưng buộc phải thừa nhận
Một thực tế đau ḷng,
Rằng ông ấy nói đúng,
Thời c̣n ở Miền Nam:
“Đừng nghe cộng sản nói.
Hăy xem cộng sản làm!”
Tôi sống ở Miền Bắc
Sáu mươi lăm năm nay,
Và buộc phải thừa nhận
Một thực tế thế này:
Rằng ta, đảng, chính phủ,
Thường hay nói một đàng
Mà lại làm một nẻo.
Nhiều khi không đàng hoàng.
Đảng, chính phủ luôn nói,
Mà nói hay, nói nhiều,
Rằng sẵn sàng chấp nhận
Những ư kiến trái chiều.
Vậy mà một nhà báo,
Nói ư kiến của ḿnh,
Nói đàng hoàng, chững chạc,
Có lư và có t́nh,
Liền bị buộc thôi việc.
Ai cũng hiểu v́ sao.
Không khéo lại tù tội.
Như thế là thế nào?
Như thế là các vị
Mặc nhiên thừa nhận ḿnh
Không làm như đă nói,
Gây bức xúc dân t́nh.
Là một người yêu nước
Là công dân Việt Nam,
Tôi mong đảng đă nói,
Là nhất thiết phải làm.
V́ đó là danh dự,
Niềm tin và tương lai.
Hăy chứng minh ông Thiệu
Nói như thế là sai.
PS
Tôi không biết ông Trọng,
Yêu mến lại càng không,
Nhưng là chỗ người lớn,
Tôi thành thật khuyên ông
Rút cái giấy sa thải
Một nhà báo công minh.
Phần ông, nếu phục thiện,
Cũng nên xem lại ḿnh.
Tôi nhận hưu nhà nước
Cũng đă mấy năm nay.
Hy vọng c̣n được nhận
Sau bài thơ ngắn này.
409
Đảng lănh đạo sáng suốt,
Lịch sử th́ vẻ vang,
Dân anh hùng, vĩ đại,
Biển bạc và rừng vàng.
Thế mà ta, thật tội,
Chẳng dám mơ cao xa
Thành bác Mỹ, bác Nhật
Bác EU, bác Nga.
Cái dân ta mơ ước,
Ngẫm mà thấy đau ḷng,
Mơ được như Miến Điện,
Mà rồi cũng chẳng xong.
Tội mấy bác lănh đạo,
Nói ǵ cũng toàn sai,
Bị dân t́nh la ó,
Nhiều lúc đến khôi hài.
Là v́ danh không chính,
Ngôn không thuận được đâu.
Cố mấy cũng không đúng,
Khi đă sai từ đầu
Tặng bài thơ của ông Thái bá Tân nhân sự việc kư giả Nguyển đắc Kiên bị đuổi việc v́ phê phán tổng bí thư đảng Nguyển phú Trọng cho bọn bưng bô liếm đít cs đọc chơi nhe. Tôi không biết ông Thiệu,
Yêu mến lại càng không,
Nhưng buộc phải thừa nhận
Một thực tế đau ḷng,
Rằng ông ấy nói đúng,
Thời c̣n ở Miền Nam:
“Đừng nghe cộng sản nói.
Hăy xem cộng sản làm!”
Tôi sống ở Miền Bắc
Sáu mươi lăm năm nay,
Và buộc phải thừa nhận
Một thực tế thế này:
Rằng ta, đảng, chính phủ,
Thường hay nói một đàng
Mà lại làm một nẻo.
Nhiều khi không đàng hoàng.
Đảng, chính phủ luôn nói,
Mà nói hay, nói nhiều,
Rằng sẵn sàng chấp nhận
Những ư kiến trái chiều.
Vậy mà một nhà báo,
Nói ư kiến của ḿnh,
Nói đàng hoàng, chững chạc,
Có lư và có t́nh,
Liền bị buộc thôi việc.
Ai cũng hiểu v́ sao.
Không khéo lại tù tội.
Như thế là thế nào?
Như thế là các vị
Mặc nhiên thừa nhận ḿnh
Không làm như đă nói,
Gây bức xúc dân t́nh.
Là một người yêu nước
Là công dân Việt Nam,
Tôi mong đảng đă nói,
Là nhất thiết phải làm.
V́ đó là danh dự,
Niềm tin và tương lai.
Hăy chứng minh ông Thiệu
Nói như thế là sai.
PS
Tôi không biết ông Trọng,
Yêu mến lại càng không,
Nhưng là chỗ người lớn,
Tôi thành thật khuyên ông
Rút cái giấy sa thải
Một nhà báo công minh.
Phần ông, nếu phục thiện,
Cũng nên xem lại ḿnh.
Tôi nhận hưu nhà nước
Cũng đă mấy năm nay.
Hy vọng c̣n được nhận
Sau bài thơ ngắn này.
409
Đảng lănh đạo sáng suốt,
Lịch sử th́ vẻ vang,
Dân anh hùng, vĩ đại,
Biển bạc và rừng vàng.
Thế mà ta, thật tội,
Chẳng dám mơ cao xa
Thành bác Mỹ, bác Nhật
Bác EU, bác Nga.
Cái dân ta mơ ước,
Ngẫm mà thấy đau ḷng,
Mơ được như Miến Điện,
Mà rồi cũng chẳng xong.
Tội mấy bác lănh đạo,
Nói ǵ cũng toàn sai,
Bị dân t́nh la ó,
Nhiều lúc đến khôi hài.
Là v́ danh không chính,
Ngôn không thuận được đâu.
Cố mấy cũng không đúng,
Khi đă sai từ đầu
Khi Bắc Cụ ṃn răng .
Khi Bưng Bô hết cứt .
Khi Liếm Đít ṃn lưởi .
Th́ Khỉ Mọi Trường Sơn .
Cũng về chầu Diêm Chúa .
Quá sướng :haf ppy:
Ối Giời ơi , bài Thơ này là bài Thơ bôi nhọ của dân miền Bắc đấy .
Củng may là người Việt Hăi Ngoại luôn luôn đề cao cảnh giác với mọi chiêu thức của csvn từ nghị quyết 36 cho tới cái gọi là " săn sóc khúc ruột ngàn dặm", nên chúng nó không thể nào cầm quần được. Chớ nếu không, th́ giờ đây cờ máu đả tung bay khắp các nước tự do rồi. "Bà Mẹ nó" khúc ruột kế bên là những kiều bào nghèo khổ ở Cambodia và Lào th́ nó không ngó đến, để họ phải đi ăn xin; c̣n khúc ruột mà chúng từng nhục mạ là "đồ đĩ điếm, ma cô chạy theo bơ thừa, sửa cặn" th́ chúng lại ra sức "nhỗ ra rồi lại liếm" thấy mà phát ÓI. Thôi đi tám! không ai c̣n mắc lơm cái thứ hạ cấp, bần tiện, ngu xuẫn, khốn nạn, khốn kiếp csvn nữa đâu. Đừng Ḥng, một ngày gần đây bọn bây sẻ tră giá cho những ǵ đả gây ra cho dân chúng VN. Nhơ lớn ǵ cũng treo cỗ hết. Chờ xem.
Củng may là người Việt Hăi Ngoại luôn luôn đề cao cảnh giác với mọi chiêu thức của csvn từ nghị quyết 36 cho tới cái gọi là " săn sóc khúc ruột ngàn dặm", nên chúng nó không thể nào cầm quần được. Chớ nếu không, th́ giờ đây cờ máu đả tung bay khắp các nước tự do rồi. "Bà Mẹ nó" khúc ruột kế bên là những kiều bào nghèo khổ ở Cambodia và Lào th́ nó không ngó đến, để họ phải đi ăn xin; c̣n khúc ruột mà chúng từng nhục mạ là "đồ đĩ điếm, ma cô chạy theo bơ thừa, sửa cặn" th́ chúng lại ra sức "nhỗ ra rồi lại liếm" thấy mà phát ÓI. Thôi đi tám! không ai c̣n mắc lơm cái thứ hạ cấp, bần tiện, ngu xuẫn, khốn nạn, khốn kiếp csvn nữa đâu. Đừng Ḥng, một ngày gần đây bọn bây sẻ tră giá cho những ǵ đả gây ra cho dân chúng VN. Nhơ lớn ǵ cũng treo cỗ hết. Chờ xem.
đàm bà tháng nào mà không treo cờ máu....hàng hàng lớp lớp đếm không xuể đó là cái vinh hạnh cho đăng cộng săn việt nam là lúc nào cũng trong quần đàn bà
Đây là một bài nói lên một phương hướng đấu tranh trong nước của một tác giả đài BBC nhưng đc Romano lại post thêm một photo của VNCH vào,thấy chẳng có ăn nhậu gì với vấn đề này gì cả,không biết đc Mod này có ý định gì?
Việt Nam không của riêng ai,không của VNCH hay CSVN,nếu còn là người Việt Nam thì không thể nhắm mắt làm ngơ trước hiểm họa "giặc Tàu" người anh em tốt của đảng CSVN.
Quote:
Hội thảo khoa học “Công tác Đảng ngoài nước trong thời kỳ hội nhập”
Đây là một bài nói lên một phương hướng đấu tranh trong nước của một tác giả đài BBC nhưng đc Romano lại post thêm một photo của VNCH vào,thấy chẳng có ăn nhậu ǵ với vấn đề này ǵ cả,không biết đc Mod này có ư định ǵ?
Việt Nam không của riêng ai,không của VNCH hay CSVN,nếu c̣n là người Việt Nam th́ không thể nhắm mắt làm ngơ trước hiểm họa "giặc Tàu" người anh em tốt của đảng CSVN.
BON NGUY TUI BAY SE KHONG BAO GIO TRO VE VIET NAM, LANH DAO., DUNG CO NAM MO..
LA CO VANG KHONG CO NHA HON 30 NAM ROI, TUI BAY NHO DI,,,, TUI BAY LAM DUOC GI , CHI CO CAU XE LAN NHAU THOI,,,,
KIA,,,,, TRUYEN HINH THUY NGA DO CS VN GIAY DUNG LEN, CO NGON TUI BAY DEP DI,,,,, CHI DUOC LA OM XOM,,,,
TUI BAY CO CAI JI MUH DOI CHONG CSVN, THIET LA BUON CUOI HAHAHAHA
Đây là một bài nói lên một phương hướng đấu tranh trong nước của một tác giả đài BBC nhưng đc Romano lại post thêm một photo của VNCH vào,thấy chẳng có ăn nhậu gì với vấn đề này gì cả,không biết đc Mod này có ý định gì?
Việt Nam không của riêng ai,không của VNCH hay CSVN,nếu còn là người Việt Nam thì không thể nhắm mắt làm ngơ trước hiểm họa "giặc Tàu" người anh em tốt của đảng CSVN.
Trong Forum này cũng đã có vài tên.
Chính xác vô cùng !
Việt Cộng vừa cho thành lập Trung Đoàn Lính Internet, đó chính là 900 lập tŕnh viên. Nhiệm vụ của đám nô dân này là chuyên chui nhủi, ḷn háng vào các diễn đàn, rồi tung những comment quấy phá, chỉ trích, chia rẽ cộng đồng những người chống cộng sản, ngoài ra chúng c̣n ca ngợi, bưng bô những nghị quyết, chính sách của đảng, viết những bài liếm đít ca ngợi các lănh tụ việt cộng...
Danh sách nói là 900 Lập Tŕnh Viên, nhưng có lẽ chỉ khoảng vài chục, con số c̣n lại là danh sách ma, có vậy mới kiếm tiền bỏ túi riêng...
Lịch sử đă chứng minh nhiều lần, một chế độ độc tài thối nát, th́ cho dù có đến vài triệu đảng viên, vài triệu công an và hàng triệu quân lính, được trang bị đầy đủ thiết bị kỹ thuật tân tiến, vũ khí tối tân, nhưng nếu như bị mất ḷng dân th́ vẫn bị tận diệt, bằng chứng đă rơ, hơn hai mươi năm qua đă xảy ra ở Đông Âu và mấy năm nay ở các nước Hồi Giáo Ả Rập...
Theo t́nh h́nh hiện nay, tới phiên lên đoạn đầu đài, chính là chế độ độc tài CSVN, một chế độ bù nh́n của Trung Cộng !!!
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.