Go Back   VietBF > Funny Boxes > Crimes News | Tin H́nh Sự

 
 
Thread Tools
Old 04-20-2014   #1
PinaColada
R11 Độc Cô Cầu Bại
 
Join Date: Oct 2013
Posts: 105,225
Thanks: 9
Thanked 7,397 Times in 6,563 Posts
Mentioned: 2 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 17 Post(s)
Rep Power: 117
PinaColada Reputation Uy Tín Level 7PinaColada Reputation Uy Tín Level 7PinaColada Reputation Uy Tín Level 7
PinaColada Reputation Uy Tín Level 7PinaColada Reputation Uy Tín Level 7PinaColada Reputation Uy Tín Level 7PinaColada Reputation Uy Tín Level 7PinaColada Reputation Uy Tín Level 7PinaColada Reputation Uy Tín Level 7PinaColada Reputation Uy Tín Level 7PinaColada Reputation Uy Tín Level 7PinaColada Reputation Uy Tín Level 7PinaColada Reputation Uy Tín Level 7PinaColada Reputation Uy Tín Level 7PinaColada Reputation Uy Tín Level 7PinaColada Reputation Uy Tín Level 7PinaColada Reputation Uy Tín Level 7PinaColada Reputation Uy Tín Level 7PinaColada Reputation Uy Tín Level 7PinaColada Reputation Uy Tín Level 7PinaColada Reputation Uy Tín Level 7PinaColada Reputation Uy Tín Level 7PinaColada Reputation Uy Tín Level 7PinaColada Reputation Uy Tín Level 7
Default Chuyện nữ sinh mang thai với thầy và mất bố mẹ làm dân mạng bật khóc

Được chia sẻ trên fanpage NEU Confessions, câu chuyện lấy nước mắt của không ít dân mạng kể về một nữ sinh bị thầy làm có thai rồi bỏ rơi, sau đó mất cả bố lẫn mẹ nhưng vẫn vừa học vừa làm để nuôi đứa con nhỏ và trở thành người phụ nữ thành đạt.



ảnh minh họa

Điều đặc biệt là chuyện đẫm nước mắt này do chính “người trong cuộc” chia sẻ. Nội dung như sau:

Chào các bạn, tôi là một K50 của NEU (Đại học Kinh tế Quốc dân). Biết đến Confessions này cũng khá lâu rồi nhưng hôm nay tôi mới đủ can đảm chia sẻ về câu chuyện của cuộc đời ḿnh. Mong những bạn gái, những ai đang lầm đường có thể một lần nh́n lại mà ra quyết định đúng đắn hơn.

Tôi đă từng là một đứa con ngoan, tṛ giỏi, được thầy cô yêu mến, bạn bè nể phục và bố mẹ th́ hết sức chiều chuộng. Tôi ưa nh́n, năng động, lại luôn vui vẻ lạc quan. Từ bé đến lớn tôi luôn được bảo bọc kỹ lưỡng nên chẳng biết đến vất vả là ǵ. Có lẽ chính v́ cuộc sống quá xuôi chèo mát mái ấy mà tôi cứ ảo tưởng cho ḿnh là giỏi giang bản lĩnh lắm.

Sóng gió chỉ đến và thử thách cái bản lĩnh kém cỏi ấy của tôi khi tôi bắt đầu lên lớp 9. Gia đ́nh gặp biến cố lớn, bố mẹ và anh chị buộc phải vào Sài G̣n sinh sống, để tôi một ḿnh ở nhà với ông bà một thời gian rồi chuyển vào sau.

Cuộc sống cũng không có ǵ đáng nói nếu tôi không gặp người đó. Khi ấy anh là thầy giáo trẻ mới chuyển về trường cấp 3 của tôi công tác, phụ trách ngay lớp tôi.

Tôi là lớp trưởng nên thường xuyên trao đổi với thầy về nhiều việc. Tôi quư thầy, coi thầy như người anh lớn của ḿnh. Thầy cũng rất quư tôi, luôn quan tâm chăm sóc cho tôi từng chút một.

Có lẽ sự cô đơn, thiếu vắng t́nh cảm gia đ́nh của tôi đă khiến thầy mềm ḷng chăng? C̣n với tôi, choáng ngợp trước sự hiểu biết, thâm trầm cùng sự dày dạn kinh nghiệm trong cuộc sống của thầy. Tôi nhanh chóng nghĩ đó là t́nh yêu.

Ngày qua tháng lại, sau bao lần thầy xuống nhà tôi kèm tôi học (tôi là thành viên duy nhất trong đội tuyển học sinh giỏi của thầy) th́ chuyện ǵ đến cũng phải đến. Tôi hiểu điều đó có nghĩa là ǵ, tôi đă trở thành đàn bà ở cái tuổi 16 như thế.

Từ ngày đó trở đi, tôi yêu thầy bằng con tim non nớt và suy nghĩ ngô nghê của một đứa học tṛ. Cứ nghĩ sau này chỉ vài năm nữa thôi, chúng tôi sẽ có thể ở bên nhau một cách đường đường chính chính.

Tôi không phủ nhận là thời gian đó, ḿnh đă hư hỏng đến như thế nào. Bởi ông bà tôi ở cách đó gần 2 cây số, chỉ có ḿnh tôi trông nhà, nên gần như tối nào thầy cũng qua và nói muốn kèm tôi học, nhưng sự thực là làm ǵ th́ có lẽ mọi người đều đoán được.

Tôi như kẻ bị mù chỉ tin vào ḿnh thầy, chỉ nghe lời duy nhất thầy, đáp ứng mọi yêu cầu của thầy, v́ nghĩ rằng là t́nh yêu th́ phải thế.

Tất cả chỉ thực sự sup đổ khi tôi mang thai. 16 tuổi, làm mẹ ở cái tuổi 16 ư? Tôi chưa từng nghĩ đến. Tôi nói chuyện với thầy, mong t́m ra cách giải quyết nào đó, nhưng đáp lại sự mong mỏi của tôi, thầy ráo hoảnh coi như đứa bé đó chẳng liên quan ǵ đến thầy.

Thầy phân tích cho tôi thấy, tốt nhất là tôi nên lặng lẽ bỏ đứa bé đi, đừng dại dột mà làm rùm beng mọi chuyện. Tôi hiểu những ǵ thầy nói, tôi biết thầy nói đúng. Ở vùng quê này th́ ai tin được một thầy giáo đường hoàng, đạo mạo lại có thể làm cho một con bé (đă từng) rất giỏi giang man bầu cơ chứ?

Ai có thể chấp nhận được một đứa con gái như tôi? Tôi có trách thầy không? Có chứ. Nhưng có lẽ tôi trách bản thân ḿnh nhiều hơn. Tôi ngu ngốc và quá non dại, để bây giờ cái giá phải trả là quá đắt cho cái sự kém cỏi đó.
Sau khi nói chuyện với thầy xong, tôi chỉ cười nhạt và không bao giờ có ư định đến t́m thầy một lần nào nữa. Người đàn ông tôi từng nghĩ là tôi yêu, yêu bằng cả trái tim dại dột, u mê của ḿnh, giờ chỉ c̣n là nỗi chán chường và thất vọng trong tôi.

Lấy hết can đảm, tôi kể với bố mẹ mọi chuyện. Gần như ngay lập tức, bố mẹ tôi bay ra Bắc.

Trái ngược với suy nghĩ của tôi, nh́n thấy tôi, bố mẹ chỉ khóc. Ngay khi nh́n những giọt nước mắt đang lăn dài trên khuôn mặt khắc khổ của bố mẹ, tôi mới ngỡ ngàng nhận ra tôi là đứa con bất hiếu đến nhường nào.

Rất nhanh sau đó, tôi chuyển trường vào Sài G̣n. Tôi ra đi trong lặng lẽ, không kịp chào tạm biệt cả những bạn bè thân, cũng không có cơ hội gặp lại thầy một lần nào nữa.

Thời gian mang bầu Sún (tên con trai tôi) là thời ḱ tôi đau khổ nhất. Học lớp 11 mà phải đến trường với cái bụng bầu vượt mặt, không phải nói chắc mọi người cũng đoán được phần nào tôi ê chề nhục nhă ra sao. Thật may khi ngôi trường tôi theo học đồng ư chấp nhận tôi, các bạn bè cũng không ḍ xét nhiều mà đỗi xử với tôi rất đúng mực.

Ở cái thành phố hoa lệ này, có lẽ họ cũng không quá bận tâm về một con bé mang bầu ở cái tuổi trẻ măng như thế. Gia đ́nh tôi luôn khuyên tôi nên tạm nghỉ một năm, đợi sinh xong rồi tinh tiếp. Nhưng tôi sợ rằng khi tôi rời xa trường học, tôi sẽ sụp đổ. Tôi sợ hăi những khoảng thời gian nhàn rỗi của ḿnh v́ khi ấy, những kư ức về thầy, về quăng thời gian buông thả ấy cứ hiện lên giày ṿ và cắn xé tôi.

Tôi thương con tôi, tôi thương gia đ́nh tôi, nên tôi lại càng phải cố gắng hơn gấp bội. Tôi chăm chỉ đi học ở trường, tập thể dục đều đặn, về nhà lại học tiếng Anh, nghe nhạc và cố gắng không để ḿnh rơi vào trạng thái trầm cảm.

Quăng thời gian đó, nếu không có t́nh yêu của bố mẹ và anh chị, có lẽ tôi đă chẳng thể vượt qua được. Đến cuối năm lớp 11, tôi sinh bé Sún. Nếm trải nỗi đau đớn tột cùng ấy, tôi mới càng thấy trân trọng sinh mạng của ḿnh, trân trọng gia đ́nh và cuộc sống này nhiều hơn.

Thật may mắn, bé Sún lớn lên dù không có t́nh yêu của bố nhưng cũng rất ngoan ngoăn và kháu khỉnh. Con đáng yêu và rất quấn bà ngoại. Gia đ́nh tôi tuyệt nhiên không bao giờ nhắc đến khoảng thời gian đó nữa, cũng không bao giờ hỏi tôi về thầy, về cha của Sún.

Nỗi vất vả khi làm một người mẹ đơn thân không phải ai cũng có thể hiểu, nhất là khi tôi lại làm mẹ ở cái tuổi quá trẻ như vậy.

Nhưng tôi biết ḿnh không được phép mềm yếu, ḿnh có gia đ́nh bên cạnh, ḿnh phải cứng cỏi lên để có thể chăm sóc được con. Thời gian đó, tôi tạm nghỉ học để ở nhà chăm sóc cho con cứng cáp hơn một chút.

Nhưng cuộc đời chưa chịu dừng lại ở đó, vào một buổi chiều, bố mẹ tôi đi làm về và bị tai nạn giao thông. Họ đột ngột qua đời. Khi đó, tôi đang học cuối năm 12 và bé Sún đă được gần 2 tuổi.

Không thể diễn tả được nỗi đau tột cùng của anh chị em tôi khi đột ngột mất đi 2 người thân yêu nhất ấy. Riêng với tôi và con, nó chẳng khác ǵ rơi xuống vực sâu mà không cách nào lên được.

Tôi đă làm khổ bố mẹ quá nhiều, chưa bù đắp được một ngày nào mà giờ bố mẹ đă vội ra đi. Bây giờ khi đang ngồi đây và viết những ḍng này, tôi vẫn đang khóc. Nhưng không c̣n là giọt nước mắt yếu đuối của ngày ấy, tôi chỉ muốn cho bố mẹ thấy là tôi đă vượt qua nỗi đau đó như thế nào và sống ra sao, để bố mẹ có thể yên ḷng.

Hết năm học lớp 12, tôi một ḿnh đem con ra Bắc, mặc cho lời ngăn cản quyết liêt của anh chị. Nhưng tôi quyết tâm thực hiện mong mỏi của bố khi c̣n sống, đó là tôi có thể đỗ được vào trường đại học KTQD (kinh tế quốc dân). Vừa chăm con, vừa ôn thi, đó là khoảng thời gian cơ cực, gian khó nhất đối với một đứa con gái vốn chưa bao giờ phải chịu khổ về vật chất như tôi.

Tôi gửi con ở một nhà trẻ tư nhân, sáng đi dạy thêm, chiều đi chạy bàn, tối về nhà lại vừa chăm con vừa ôn thi. Ấy thế mà tôi cũng đỗ, đỗ vào ngành cao điểm nhất trường hẳn hoi. Ngày biết tin ḿnh đỗ đại học, tôi ôm con ngồi khóc suốt cả một đêm. Cuộc sống của mẹ con tôi giờ sẽ đi tiếp về đâu đây?

Pḥng trọ nghèo nàn, thiếu thốn đủ mọi mặt. Vậy mà trời thương con tôi vẫn lớn lên kháu khỉnh và khỏe mạnh. Con đáng yêu, nghe lời và sống rất t́nh cảm. Anh chị tôi thương em, bảo tôi để con cho anh chị nuôi vài năm cho đến khi tôi học xong, nhưng thằng bé quấn mẹ, không thể xa tôi được 1 tuần.

Vậy là tôi vừa đi học, vừa đi làm, vừa chăm con. Nhiều lúc nghèo đến mức tôi chỉ có thể ăn cơm trắng qua ngày, dành tiền mua sữa cho con. Con thiếu thốn, chưa bao giờ biết đến một bộ quần áo đẹp, chưa bao giờ được tôi đưa đi chơi. Vậy mà con không hề đ̣i. Có lẽ con cũng thương mẹ vất vả và hiểu hoàn cảnh của ḿnh nên rất yêu tôi. Nhiều đêm nằm ôm con, nghĩ về lời con trẻ thỉnh thoảng lại hỏi con không có bố hả mẹ, mà tôi ứa nước mắt.

Tôi cũng mong mỏi cho con một cuộc sống đủ đầy, một gia đ́nh hoàn chỉnh, nhưng có lẽ chưa phải là lúc này. Tôi thương con tôi phải lớn lên dưới mái nhà trọ nghèo nàn chật chội, với sự bận rộn của mẹ, với thiếu thốn đủ đường. Càng thương con, tôi lại càng điên cuồng lao đầu vào học và đi làm.

Vốn tiếng Anh cũng khá nên tôi xin vào làm cho một công ty du lịch, đi tour quanh Hà Nội, nhận tiền típ từ khách du lịch nước ngoài. Tiền lương làm thêm và sự giúp đỡ của anh chị cũng đủ cưu mang mẹ con tôi chật vật đi hết 4 năm dài. Bốn năm đó, công việc ǵ tôi cũng đă từng thử, có đêm chỉ ngủ 2-3 giờ đồng hồ. Từ gia sư, rửa bát thuê, chạy bàn, PG, đến bán hàng, phụ bếp, ǵ tôi cũng từng làm.

Và trong một lần đi gia sư, tôi đă gặp chị. Chị là mẹ của học sinh tôi dạy và cũng là một người mẹ đơn thân. Biết hoàn cảnh của tôi, chị thương lắm. Chị giúp đỡ tôi rất nhiều mà bây giờ tôi vẫn chưa sao trả nghĩa cho chị hết được.

Chị coi tôi như em gái, cho tôi vào làm trong công ty của chị, vô t́nh lại là nơi phù hợp với ngành nghề tôi đang học. Vậy là mới năm thứ 3 thôi, tôi đă có công việc với đồng lương đủ nuôi con mà không cần nhờ đến anh chị nữa.

Bây giờ, khi đă ra trường được 2 năm, nhờ sự cố gắng của bản thân và sự giúp đỡ của chị, tôi đă là trưởng bộ phận, đă có đủ tiền để nuôi con, thuê cho con một cái nhà tốt hơn, mua cho con hộp sữa tốt hơn.

V́ yêu cầu công việc, tôi cũng chú trọng đến ngoại h́nh nhiều hơn. Và ít nhất cũng đă trở thành một trưởng bộ phận năng động, trẻ trung và xinh xắn như mọi người nhận xét.

Khi cuộc sống đang dần ổn định như thế th́ tôi lại gặp lại thầy. Thầy xuất hiện trước mắt tôi một cách t́nh cờ khi thầy đưa cháu trai đến xin việc. Chúng tôi gặp nhau, nhanh chóng nhận ra nhau, rồi cũng nhanh chóng lấy lại vẻ b́nh thản để đối diện với nhau.

Hận thù trong ḷng tôi sớm đă không c̣n. Tôi chỉ nh́n thầy như một người bạn đă quá lâu không gặp, không chút ṭ ṃ về cuộc sống của thầy, cũng không c̣n bất cứ cảm xúc nào nữa. Và khi đó, tôi biết rằng, tôi đă có đủ dũng khí để gạt lại quá khứ sau lưng mà sống tiếp.

Khi đọc câu chuyện về người phụ nữ có nghị lực phi thường này, nhiều cư dân mạng đă không cầm được nước mắt.



Bạn Vỵt Hấp viết: “Em đă khóc khi đọc câu chuyện này này. Em rất ngưỡng mộ chị. Chị rất có nghị lực. Chúc chị và bé luôn vui ve và hạnh phúc!”.

“Chị thật là mạnh mẽ và nghị lực! Quá nhiều nỗi đau phải chịu vào tuổi đó, mong chị sẽ luôn hạnh phúc, may mắn và t́m được một người thương chị, mang lại hạnh phúc cho chị!”, Bạn Huyền Huyền gửi lời chúc đến tác giả câu chuyện.
Bạn Đào Chinh th́ tự hỏi: "Nếu bản thân rơi vào hoàn cảnh đó th́ liệu ḿnh có thể nghị lực bằng 1/10 của chị ấy không?".

Bạn Tùng NeverDie chia sẻ: “Đă đọc hết và muốn đọc tiếp. Thực sự là quá dài so với một thằng chẳng bao giờ đọc văn hay truyện ngắn chứ đừng nói là truyện dài như ḿnh. Nhưng cảm thấy vui v́ thấy bạn đă vượt qua được tất cả những điều đó chúc mừng bạn. Bạn thật tuyệt vời”.

www.xaluan.com
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	353537a39705a6.jpg
Views:	389
Size:	73.2 KB
ID:	601727   Click image for larger version

Name:	img__1_2_3_4_5_6_7_8_9_10_11_12_13_14_15_16_17_18_19_20_21_22_23_24_25_26_27_28_29_30_31_32_33_3.jpg
Views:	385
Size:	11.0 KB
ID:	601728  
PinaColada_is_offline  
Old 06-02-2014   #2
hongyen2000
Banned
 
Join Date: Aug 2011
Location: Usa
Posts: 3,398
Thanks: 172
Thanked 1,040 Times in 585 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 175 Post(s)
Rep Power: 0
hongyen2000 Reputation Uy Tín Level 6
hongyen2000 Reputation Uy Tín Level 6hongyen2000 Reputation Uy Tín Level 6hongyen2000 Reputation Uy Tín Level 6hongyen2000 Reputation Uy Tín Level 6hongyen2000 Reputation Uy Tín Level 6hongyen2000 Reputation Uy Tín Level 6hongyen2000 Reputation Uy Tín Level 6hongyen2000 Reputation Uy Tín Level 6hongyen2000 Reputation Uy Tín Level 6hongyen2000 Reputation Uy Tín Level 6hongyen2000 Reputation Uy Tín Level 6hongyen2000 Reputation Uy Tín Level 6hongyen2000 Reputation Uy Tín Level 6
Default

Cái thằng thầy nầy nên cắt con c... của nó đi...loại như vậy di căn ra loại ǵ ????
hongyen2000_is_offline  
 
User Tag List


Facebook Comments


Phim Bộ Sốt Nhất 1 Tháng qua

Phim Bộ Sốt Nhất 2 Tháng qua

Phim Bộ Sốt Nhất 3 Tháng qua

Phim Bộ Sốt Nhất 6 Tháng qua

Phim Bộ Sốt Nhất 1 Năm qua
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.