Bắt đầu từ ngày hôm nay, World Cup đă không c̣n là niềm kiêu hănh của Brazil trọn vẹn như ngày xưa. Trong lịch sử từng rất nhiều lần vô địch thế giới, người ta sẽ không thể quên một thất bại nhục nhă ngay trên sân nhà như thế này.
Giờ không chỉ là vấn đề về bóng đá, mà nó c̣n là hậu quả chồng chất khi cuộc sống đời thường của người dân Brazil ngày thêm một ê chề. Nhà báo Trương Anh Ngọc ngay sau khi xem trận bán kết đă chia sẻ:
"Một bà già nói với tôi: “Chúng tôi đă móc tiền túi để tạo nên cái World Cup này cho thế giới sung sướng. Vậy mà đội tuyển đă phản bội lại tất cả chúng tôi”. Trong mắt bà và hàng triệu người Brazil, “Maracanazo” (thảm bại thua Uruguay ở chung kết World Cup 1950) đă bị xóa nḥa bởi một thất bại khủng khiếp hơn, mang tên “Mineiraozo” (thảm bại ở sân Mineirao 2014). Tên của thành phố Belo Horizonte (Chân trời tươi đẹp) đă trở thành một cái ǵ đó gần như địa ngục. Nhưng những người tôi gặp không khóc. Họ không khóc. Không phải v́ không đau khổ, mà có lẽ v́ quá sốc. Nước mắt có lẽ họ sẽ dành cho những điều ǵ đó thiết thực và xứng đáng hơn. Sẽ khóc, nhưng không phải bây giờ, mà bắt đầu từ sáng hôm sau thảm bại, khi thực tại quay trở lại, như một sự ám ảnh nặng nề."
Đất nước Brazil trước khi World Cup diễn ra đă vô cùng thảm hại. Trong World Cup, họ c̣n có chút lạc quan khi bóng đá - thứ tôn giao mà họ tôn thờ - đang diễn ra êm đẹp trên đất nước họ. C̣n sau World Cup, có lẽ sẽ là cơn ác mộng lớn nhất của người Brazil.
Sẽ là nhục nhă, là nợ công, là nghèo khó, là biểu t́nh, ... rồi cũng có lúc bóng đá mang lại cho con người không chỉ là niềm vui.
tm