Một cậu kinh doanh Taxi kêu:
- Bọn em chết đến nơi rồi, chỉ c̣n cách đóng cửa đi ăn mày.
Hỏi sao, rơi vào thảm cảnh như thế?
Cậu ấy nói như mếu, phân tích thế này:
Bọn em mua một chiếc ô tô nhập khẩu phải nộp thuế nhập khẩu, thuế Tiêu thụ đặc và thuế GTGT.
Bố con nhà nó mang tiếng sản xuất ô tô trong nước, nhưng đến 60% giá trị của chiếc xe gồm linh kiện, phụ tùng là nhập khẩu, những thứ này được ưu đăi chính sách thuế để khuyến khích sản xuất ô tô trong nước.
Em lấy ví dụ thế này cho dễ hiểu:
Một chiếc xe ô tô nhập khẩu dung tích xi lanh 1500- 2000 cm3, thuế nhập khẩu từ 56- 74%. Thuế tiêu thụ đặc biệt là 40%.
Cùng loại, xe ô tô sản xuất, lắp ráp trong nước, bố con nó nhập khẩu linh kiện, thuế nhập khẩu khoảng 13- 14%.
Thuế tiêu thụ đặc biệt do doanh nghiệp sản xuất lắp ráp đóng cho người mua được gia hạn thời hạn nộp thuế, có nghĩa là tiền khách hàng mua xe (có thuế thu nhập đặc biệt) bố con nhà nó vẫn thu về túi, nhưng nộp ngân sách chậm, tức là nó ngang nhiên được chiếm dụng vốn nhà nước để kinh doanh.
Chưa kể bố con nhà nó được ưu đăi tiền thuê đất, thuế thu nhập doanh nghiệp…
Bố con nhà nó đem cái xe “nhà trồng được” với bao nhiêu chính sách ưu đăi như thế để kinh doanh taxi, trong khi bọn em mua một chiếc xe chịu đủ thứ thuế má, phí và lệ phí như thế th́ làm sao cạnh tranh được, lại c̣n phải vay vốn ngân hàng đầu tư mua xe với lăi suất ngất ngưởng.
Chưa chết hôm nay, ngày mai ngày kia sẽ chết.
Bố con nhà nó ăn từ gốc đến ngọn làm ǵ không giàu.
Chính sách ưu đăi ǵ, gần hai chục năm xe ô tô sản xuất trong nước giá vẫn ngất trời mây, đắt ngang xe nhập khẩu cùng loại, chất lượng phập phù, c̣n bị đem con bỏ chợ (dừng sản xuất xe chạy xăng).
Người tiêu dùng chịu đủ thứ thuế được hưởng lợi ǵ từ xe sản xuất trong nước?
Chính sách chỉ làm giàu cho bố con nhà nó, tham nhũng chính sách nó sờ sờ ra đấy việc ǵ phải t́m đâu xa? Ông ḷ, ông củi làm ngơ, hay bó tay thua bố con nhà nó?
|