
Chỉ một quả óc chó
Dân cả nước nghẹt no
V́ một óc con ḅ
Cả dân tộc loạn to.
Bởi luật lệ rừng rú
Đường xe kẹt cứng ngắt
Dân ta trào nước mắt
Công an giàu ngập mặt.
Đỏ xanh đèn chớp tắt
Dân chờ thét kêu ḥ
Xe phải chạy hay dừng
Hỡi cái lũ đầu ḅ.
Cái luật lệ bú dù
Cả nước khóc lệ mù
Xe ngập đường muôn lối
Thằng dân nghèo đứ đừ.
Phần lớn các nước đang phát triển thường rơi vào t́nh trạng chung đó là bẫy thu nhập trung b́nh. Nói nôm na dễ hiểu là thế giới chia ra các mức thu nhập b́nh quân trên đầu người để tính ra nước nào đang phát triển, nước nào kém phát triển, và nước nào phát triển.
Một số nước khi phát triển đến một mức nhất định th́ đi ngang, cũng không giàu lên mà cũng không nghèo đi, cứ tà tà vậy nên không thoát ra khỏi bẫy thu nhập trung b́nh, kiểu như nông dân tôi, ăn th́ không lo thiếu nhưng để dư dả chút th́ lại không đủ tiền mua nhà thành phố.
Vậy để một quốc gia thoát khỏi bẫy thu nhập trung b́nh cần có một cú hích lớn. Phần lớn các nước thoát khỏi bẫy thu nhập trung b́nh th́ nền sản xuất nội địa họ nắm được khâu then chốt, và họ có các tập đoàn nội địa đủ mạnh, vươn ḿnh vào chuỗi sản xuất toàn cầu và cạnh tranh ṣng phắng trên thị trường quốc tế.
Chúng ta hiện nay nh́n vào thế giới, có thế thấy được rằng. Những nước phát triển đều là những nước nắm về công nghệ sản xuất. Khi họ nắm công nghệ trong tay th́ cho dù họ đặt nhà máy sản xuất ở bất kỳ đâu th́ lợi nhuận vẫn chảy về quốc gia đó, những nơi họ đặt nhà máy sx th́ nước sở tại chủ yếu gia công và làm thuê chứ hầu như ít nắm được công nghệ lơi .
Và một điều dễ nhận thấy, đó là những nước dễ mắc phải bẫy thu nhập trung b́nh đó là sự dư thừa bất động sản xa xỉ thường báo hiệu sự phân bổ nguồn lực tài chính không phù hợp.
Là một trong những nước Đông Nam Á đông dân đầu tiên đạt được vị thế nền kinh tế có thu nhập trung b́nh vào đầu những năm 1990, Thái Lan đă phải vật lộn để thoát khỏi bẫy thu nhập trung b́nh.
Trong thời gian gần đây, Bangkok ghi nhận sự gia tăng nhanh chóng của các khách sạn và trung tâm mua sắm sang trọng so với chỉ 5 năm trước. Ví dụ, khu phức hợp One Bangkok đồ sộ, được phát triển bởi Tập đoàn TCC Group, có kiến trúc và thẩm mỹ ấn tượng. Nhưng người ta đă đặt câu hỏi về tiện ích phát triển của những dự án lớn như vậy. Mặc dù chúng làm tăng sức hấp dẫn về mặt thị giác của thành phố đối với cư dân và khách du lịch, nhưng lại không có khả năng đóng góp vào tăng trưởng hoặc đổi mới lâu dài của Thái Lan. Những dự án này cũng làm trầm trọng thêm t́nh trạng bất b́nh đẳng về kinh tế và không gian, v́ các khu phố cũ hơn, giá cả phải chăng hơn được thay thế bằng các dự án phát triển đắt đỏ.
Ở các nước đang phát triển, sự dư thừa bất động sản xa xỉ thường báo hiệu sự phân bổ nguồn lực tài chính không phù hợp, với ḍng vốn chảy vào các hoạt động đầu cơ có thể mang lại lợi nhuận cho tư nhân, nhưng lại mang lại ít lợi ích phát triển chung. Ngành bất động sản thường không nâng cao năng lực công nghệ của một quốc gia hoặc cải thiện kỹ năng và năng suất của người lao động.
Tệ hơn, các khoản đầu tư lớn vào bất động sản thường đi kèm với nợ doanh nghiệp và hộ gia đ́nh tăng cao, tạo ra bong bóng tài sản. Khi những bong bóng này vỡ, chi phí xă hội – bao gồm sự suy giảm của cải, mức tiêu dùng thấp hơn, các khoản cứu trợ do người nộp thuế tài trợ và những thất bại về kinh tế.
Linh Nguyễn
Rừng vàng biển bạc ruộng xanh
Các quan liếm hết dân lành tả tơi
Bán trôn gái sang xứ người
Thanh niên nô lệ mọi nơi địa cầu
Cu-li kiếp sống thân trâu
Cúi đầu nhục nhă nỗi sầu miếng ăn
Quê hương trong nỗi nhục nhằn
Tiếng la tiếng thét chủ nhân nước ngoài
Cường quyền lợi nhuận bất tài
Phá tan đất nước trị cai tội đồ
Ruộng đồng rừng núi sông hồ
Phân lô chia chác vàng đô liếm tràn
Tài nguyên tổ quốc bạt ngàn
Chừ giờ đă hết bởi quan tham tiền
Quê hương giờ lại đảo điên
Trăm ngàn lao động bán liền kiếm xu
Đau thương nhục nhă phủ mù
Toàn dân nô lệ quan thu đô vàng
Nước nhà vỡ nát tan hoang
Tương lai c̣n lại hai hàng lệ rưng
Bán sông bán biển bán rừng
Hết c̣n cái bán quan trưng bán người
Buôn người không vốn nhiều lời
Thu đô nuôi bọn đười ươi cầm quyền!