
Bà cụ bán chè năm nào cũng ngồi một góc nhỏ trong chợ, chẳng mấy ai để ư. Một ngày, một bé gái ghé mua:
– Bà ơi, cháu chỉ có 3 ngàn, bà bán cho cháu được không?
Bà cụ mỉm cười, múc đầy bát:
– Được chứ, hôm nay chè ngọt lắm, ăn vào sẽ vui cả ngày!
Mấy năm sau, cô bé ngày ấy trở thành bác sĩ. Cô quay lại, t́m bà cụ, nhưng hàng chè vắng bóng từ lâu. Trên chỗ ngồi cũ, chỉ c̣n ḍng chữ nguệch ngoạc:
"Nếu cháu quay lại – bà vẫn c̣n nợ cháu một nụ cười."
VietBF@sưu tập