Một tối muộn, ông Hùng đi nhậu về khuya, say khướt. Bà Hoa mở cửa nhìn thấy ông thì giận lắm, khoanh tay đứng chắn cửa, nói dỗi:
– Ông đi luôn đi, về chi sớm vậy! Để sáng mai về luôn cho tiện!
Mấy đứa con thấy ồn ào, chạy ra can ngăn nhưng bà Hoa vẫn kiên quyết:
– Không cho vô! Cho chừa cái tật nhậu khuya!
Ông Hùng đứng ngẩn ra, xong quay lưng đi ra cổng, vừa đi vừa hát thật to cho đỡ ngượng:
🎶 “Chân ta bước lòng ung dung tự hào, kia nòng pháo vẫn vươn lên trời cao!” 🎶
Bà Hoa nghe tới đó thì giật mình, nghĩ thầm:
“Ủa, đi nhậu cả ngày mà… nòng pháo vẫn vươn lên trời cao hả? Còn sung dữ vậy sao?”
Nghĩ thế, bà vội vàng mở cửa gọi:
– Ông Hùng ơi, quay lại đi ông ơi! Về mau kẻo… lạnh đó!
Ông Hùng nghe thấy, cười mỉm, lẩm bẩm:
– Đúng là âm nhạc… cứu vớt đời ta!
VietBF@sưu tập