
Gia đình là một hành trình dài của sự sẻ chia, và có lẽ, không có bài học nào thấm thía hơn bài học về sự "hơn thua" giữa vợ và chồng. Một câu nói vui đang được chia sẻ rộng rãi nhưng lại chứa đựng một triết lý vô cùng sâu sắc: “Đừng bao giờ hơn thua với vợ, bởi chữ vợ còn đứng trước chữ chồng cơ mà!”
Sự sắp xếp thứ tự này không phải ngẫu nhiên. Trong suốt những năm tháng đầu của cuộc hôn nhân, người ta thường gọi là “hai vợ chồng”. Chữ “vợ” đứng trước, có lẽ là một sự ngầm định về vai trò quan trọng, là người giữ lửa, vun đắp, và đôi khi là “nóc nhà” quyết định mọi chuyện lớn nhỏ. Đây là giai đoạn cả hai cùng bươn chải, cùng tranh luận, cùng học cách nhường nhịn và thấu hiểu. Dù có lúc "hơn thua" bằng lời nói, nhưng ẩn sâu bên trong vẫn là tình yêu và sự tôn trọng.
Nhưng điều thú vị nhất nằm ở đích đến. Theo triết lý hài hước này, nếu một cặp đôi sống được với nhau đến 60 năm trở lên, lúc đó, trật tự mới đảo ngược: người ta không còn gọi họ là "hai vợ chồng" nữa, mà gọi là “hai ông bà”.
Chỉ khi đạt đến cột mốc này, người chồng mới chính thức được đứng trước người vợ. Đây không còn là sự hơn thua vị thế, mà là sự công nhận cho một hành trình bền bỉ. "Ông" đứng trước "Bà" tượng trưng cho sự trưởng thành trọn vẹn của tình yêu, nơi những tranh cãi vụn vặt đã nhường chỗ cho sự bình an và thấu hiểu tuyệt đối.
Lúc đó, người chồng, nay đã là ông, có thể ung dung ngồi trên ghế nhâm nhi tách trà, nhìn người bạn đời của mình (giờ đã là bà) cười hiền bên cháu thơ, hay vẫn cùng nhau tỉ mẩn làm những công việc thường nhật. Sự “hơn thua” duy nhất còn lại có lẽ là xem ai yêu thương và chăm sóc người kia nhiều hơn mà thôi.
Vậy nên, thay vì cố gắng thắng trong từng cuộc tranh luận nhỏ, hãy nhớ rằng mục tiêu cuối cùng của mọi cặp đôi là cùng nhau bước qua những cơn sóng gió để được gọi là “Hai Ông Bà”. Khi đó, sự nhường nhịn, bao dung trong hiện tại sẽ hóa thành phần thưởng lớn nhất: một tình yêu vĩnh cửu và sự tôn trọng tuyệt đối ở tuổi xế chiều.
VietBF@sưu tập