Một cô gái và cậu thiếu niên cùng xuống đò. Giữa sông, cậu ta xích lại gần và hỏi: – Em có muốn ngủ với anh không?
Cô gái hét lên: – Đồ nhóc con!
Bà lão chèo đò nghe vậy, liền thì thầm với cậu thiếu niên: – Cô ấy tin thần miếu lắm. Đêm 30 hàng tháng hay vào miếu khấn vái. Con cứ núp sau tượng thần, lúc cô ấy khấn thì nhảy ra xưng là thần, muốn gì cô ấy cũng chiều.
Cậu thiếu niên làm y lời. Đêm đó, cô gái quỳ khấn, thì “thần” nhảy ra: – Ta là thần ở miếu này!
Cô gái hoảng hốt: – Con lạy thần! Con lạy thần!
“Thần” nói: – Ta muốn ngủ với nhà ngươi.
Cô gái đáp: – Được… được…
Xong việc, “thần” cười lớn: – Ha ha ha! Ta không phải thần, ta là thằng nhóc con!
Cô gái cũng cười phá lên: – Ha ha ha! Ta không phải cô gái, ta là bà lão chèo đò!
Cậu thiếu niên… ngất tại chỗ. Bà chèo đò thì… chèo về trong tiếng cười vang vọng cả khúc sông!
VietBF@sưu tập