Chút lương tri còn sót lại trong con người của 1 kẻ tướng cướp khát máu xuống tay hết sức tàn độc. Ngày cả 1 tên tử tù lúc này cũng chỉ biết nghĩ đến đứa con mà Trúc còn chưa gặp. Nghĩ về những vụ bỏ con gần đây mà buồn.
Vợ chồng ông Tùng lúc vừa xuống xe chuẩn bị vào trại giam thăm con trai.
Trong cuộc gặp gỡ của gia đình với tử tù Hồ Duy Trúc ở trại giam khám Chí Hòa, tất cả mọi người xung quanh đều ứa nước mắt khi chứng kiến hình ảnh cuộc “đoàn tụ” của họ. Trước khi chia tay người vợ không hôn thú, Trúc dặn dò: "Em cố gắng nuôi con nên người, nếu nuôi không nổi hay em muốn đi bước nữa hãy giao thằng bé cho ông bà nội chăm sóc. Em đừng bỏ rơi con, tội lắm. Đời anh giờ coi như không còn gì, anh xin lỗi em nhiều”.
Sáng 10-12, tại bến xe Miền Đông (TP HCM), chúng tôi đón đôi vợ chồng ông Hồ Duy Tùng và bà Lê Thị Út vừa ngược từ quê Ninh Thuận vào Sài Gòn để đến thăm Trúc. Vợ chồng ông Tùng bảo, từ lúc Trúc bị biệt giam, hàng tháng họ vẫn cố vay mượn, đi xe khách vào thăm con. Ông bà hy vọng, những lần gặp gỡ ngắn ngủi và các cuộc trao đổi, họ càng có niềm tin hơn để sống nốt quãng đời còn lại. Hơn nữa, cũng một phần động viên Trúc cố gắng sống tốt hơn dù phải đếm từng ngày.
Nồi thịt kho bà Út- mẹ của Trúc mang từ quê Ninh Thuận vào thăm con trai.
Nói đoạn, hai ông bà không vội vàng xách theo đồ cùng với người con dâu – người vợ không hôn thú của Trúc và đứa cháu nội bắt xe buýt đến trại giam khám Chí Hòa đợi tới phiên gặp con trai.
Cuộc gặp gỡ kéo dài 1 tiếng đồng hồ khiến những người xung quanh đều rơi nước mắt. Nhìn cha mẹ già mái tóc ngày càng bạc trắng, gầy gò, Trúc không nói nên lời, chỉ lặng im khóc.
Đứa con trai nhìn Trúc đầy hồn nhiên, đôi lúc e ngại. Thậm chí, khi bồng con, nỗi nhớ nhung trào dâng, Trúc ôm đứa bé vào lòng thật chặt, ánh mắt buồn tủi nhìn người vợ đang ngồi thất thần. Cuộc “đoàn tụ” không mong đợi diễn ra trong trại giam khám Chí Hòa của gia đình Trúc thật xót xa.
tm