Bài văn của em như sau:
"Nhà em ít thóc nên không có bồ. Thóc nhà em đựng ở thúng, cót. Tuy nhiên, em có nghe bác Thạch, bạn bố em nói, bố em có bồ, nhưng không mang về nhà. Em có gặng hỏi, bố em chỉ nói: "Con c̣n bé quá, sau này sẽ biết". Em cứ nghĩ: Bồ đựng thóc th́ sao lại để nơi khác. Bác Thạch có nói, bồ của bố em dễ thương lắm, đáng yêu lắm. Bác ư bảo bồ của bố em nhỏ nhắn, chân dài, cao, miệng nhỏ. Và thế là em hiểu, bố em có thóc, và ông ta để riêng một chỗ. Tuy nhiên em mong bồ của bố em phải to cơ, mà bố phải mang bồ về nhà cơ. Nhưng tại sao khi nói ư muốn này cho mẹ em, th́ mẹ em nói, nếu bố em mang bồ về nhà, mẹ em sẽ chọc tiết. Em chẳng hiểu ǵ cả. Chả nhẽ bồ thóc lại là một loại động vật à? Em rất muốn nh́n thấy bồ. Khi đó em sẽ tả chiếc bồ thật hay, thật súc tích. Nếu không, em sẽ gom tiền, tự kiếm bồ cho ḿnh, và có lẽ phải thế thôi cô ạ!!!".
VietBF@sưu tập
|