24 tuổi tôi kết hôn với chồng bây giờ, anh hơn tôi 3 tuổi. Chúng tôi đến với nhau rất nhanh và có lẽ yếu tố quan trọng nhất thúc đẩy anh làm đám cưới với tôi chính là đứa con trong bụng. Tôi mang bầu khi cả hai chưa làm đám cưới.
Nhưng suốt những tháng ngày sau đó khi về làm dâu nhà anh, chồng không quan tâm, không dành t́nh yêu thương cho tôi. 2 lần mang bầu, sinh con cho chồng, không một lần nào chồng đưa tôi đi khám thai, lần nào tôi bảo anh đưa đi anh cũng nói bận, rồi nói tôi gọi taxi đưa đi, đừng phụ thuộc vào anh.
2 lần sinh con, một trai và một gái, không lần nào chồng hỏi han tôi lấy một câu, rằng sức khỏe của tôi như thế nào, có khỏe mạnh không, có cần anh giúp ǵ không? Trái lại, mỗi lần thấy con khóc, con ốm, anh chỉ biết đổi tội cho tôi, nói tôi không biết chăm sóc con, vụng về nên con mới hay ốm.Năm nào anh cũng đi biển với cơ quan, người ta đưa vợ, con đi nhưng chưa một lần nào anh đưa mẹ con tôi đi. Có lần tôi hỏi anh, tại sao không đưa mẹ con tôi đi cùng, v́ tôi thấy đồng nghiệp của anh vẫn đưa vợ, con đi cùng. Nhưng anh nói, anh không thích đưa đi, và yêu cầu tôi đừng bao giừ đề cập đến chuyện này nữa, nếu không muốn anh cáu.
Chẳng phải riêng với tôi, với con chồng cũng vậy, anh không quan tâm, ít khi bế con và không bao giờ mua quà cho con từ khi tôi sinh đến giờ. Nên các con tôi cũng không yêu thương, gần gũi với bố.
Thu nhập của anh th́ mỗi tháng được bao nhiêu tôi cũng không biết, chỉ biết mỗi tháng anh đưa tôi 5 triệu, bao nhiêu năm nay vẫn thế, thiếu đâu th́ tôi tự xoay sở, khi nào không xoay sở được hỏi đến anh, có lần th́ anh đưa, có lần th́ anh chửi tôi như một người ăn tàn phá hại.
Đó cũng là lư do, hai lần sinh, cứ lần nào cũng vừa hết cữ là tôi phải đi làm kiếm tiền, tôi không muốn phụ thuộc kinh tế vào anh, bởi bản thân nhận thấy không thể phụ thuộc được vào người đàn ông đó.Thời gian gần đây, tôi nghĩ nhiều đến mối quan hê với chồng và rất muốn ly hôn, để chấm dứt mối quan hệ với anh. Tôi chỉ dám nói chuyện này với mẹ ḿnh, nhưng mẹ không đồng ư, nói tôi "sướng quá hóa rồ", v́ anh không rượu chè, không đánh đập tôi vậy là may mắn lắm rồi, nhiều người chồng không giúp được ǵ c̣n đánh đập.
Đúng, anh không đánh đập tôi, không cờ bạc, nhưng sự thờ ơ, thiếu quan tâm của chồng cũng khiến tôi khổ tâm vô cùng.
|
|