Người ta thường nói: “Phụ nữ sinh ra là để được che chở.”
Nhưng mấy ai biết, phần lớn cuộc đời người phụ nữ lại là hành trình tự mình gồng gánh và chống chọi với những cơn giông bão không tên.
Khi còn nhỏ, họ là những cô gái yếu mềm, mơ về một bờ vai vững chãi. Nhưng rồi khi lập gia đình, họ lại chính là người đứng ra gánh vác, lo toan từng bữa cơm, giấc ngủ, từng nỗi lo không tên của con cái và chồng. Dù ốm đau, mệt mỏi, họ vẫn âm thầm chịu đựng, chỉ mong giữ cho gia đình được yên ấm.
Có người nói phụ nữ yếu đuối, nhưng chính họ mới là những người kiên cường nhất. Bởi họ không chỉ chống chọi với khó khăn bên ngoài, mà còn phải đấu tranh với nỗi cô đơn trong lòng — khi chẳng ai hiểu, chẳng ai lắng nghe, nhưng họ vẫn mỉm cười để mọi người yên tâm.
Phụ nữ mạnh mẽ không phải vì họ muốn thế, mà vì cuộc đời bắt họ phải như vậy.
Sau những bữa cơm, những lần lau dọn, những đêm thức chăm con hay trằn trọc vì chồng, là những giọt nước mắt âm thầm rơi trong bóng tối. Nhưng sáng hôm sau, họ vẫn nở nụ cười, vẫn đảm đang, vẫn dịu dàng – như thể chưa từng có nỗi buồn nào ghé qua.
Phụ nữ đáng được yêu thương, được trân trọng không chỉ vì họ hy sinh, mà vì họ luôn giữ trong tim một nguồn sức mạnh lạ kỳ – sức mạnh của yêu thương, bao dung và chịu đựng.
Vì thế, nếu bạn có một người vợ, người mẹ hay người chị luôn âm thầm đứng sau mình, hãy nói lời cảm ơn. Đừng đợi khi họ kiệt sức mới nhận ra rằng:
Chính người phụ nữ ấy – là mái nhà, là bình yên, là cả bầu trời yêu thương mà ta được trú ngụ suốt đời.
VietBF@sưu tập