Vừa mới chập chững biết đi, bé Tiểu Hoan (đến từ 1 vùng quê nghèo của Trung Quốc) đă bị cha mẹ bỏ rơi. May mắn thay, em c̣n có bà nội để nương tựa. Tuy nhiên, cuộc sống của hai bà cháu rất khó khăn.

Hàng ngày, bà nội phải đi quét rác mưu sinh. Vào thời gian dỗi, Tiểu Hoan cũng thường giúp bà quét rác. Dù c̣n nhỏ nhưng Tiểu Hoan đă rất hiểu chuyện, v́ vậy, cô bé thường cảm thấy cô đơn, lạc lơng. Nhiều lần, sau khi tan học bé Tiểu Hoan lại mở chiếc TV cũ lên xem, đôi khi buồn tủi em thường đi đến những con hẻm sâu thẳm và hét lên tên ḿnh. Dường như chỉ khi làm vậy, em mới vơi đi nỗi buồn.

Hai bà cháu ngồi trong căn nhà nhỏ với rất ít vật dụng. Không khí ảm đạm, lạnh lẽo cô đơn bao trùm ngôi nhà.

Bà Vương Thanh, bà nội của Tiểu Hoan, cho biết khiTiểu Hoan lững chững tập những bước đi đầu đời th́ bố đă bỏ mặc em ra đi không nói một lời nào. Cũng chính v́ vậy mà mẹ của em cũng bỏ đi luôn.

Trước đây, cuộc sống gia đ́nh hạnh phúc khi cả nhà cùng nhau chung sống ở Hàng Châu, Chiết giang. Thế nhưng bỗng nhiên, mọi thứ đều biến mất khiến bà và Tiểu Hoan vô cùng hụt hẫng. Thậm chí, bà Vương Thanh c̣n không biết con trai bà bỏ đi đâu và làm ǵ.

Sau khi con trai ḿnh bỏ đi bà Thanh đă hỏi han tin tức ở khắp nơi. Bà tự nghĩ có lẽ do quá bất măn với cuộc sống nghèo khó mà con trai bà đă ra đi biệt tích.

Tuy con trai ra đi không để lại lời nhắn nhủ nhưng bà Vương Thah vẫn giữ ǵn cẩn thận chứng minh thư của con trai với mong muốn một ngày nào đó khi bé Tiểu Hoan trưởng thành em sẽ t́m ra được bố ḿnh.
(Nguồn: Sina)
Theo A Vương / Trí Thức Trẻ