
Đứng về phương diện bố thí tài vật mà nói, những ǵ ḿnh đă đem chia sẻ cho người khác, những thứ đó mới đích thực là của cải c̣n lại của ḿnh. Tài sản c̣n giữ trong nhà, không hẳn là của ḿnh. Khi cho tức là ḿnh đă đầu tư vào sự an ninh và hạnh phúc ngày mai của ḿnh. Những của mà ḿnh đă bố thí sẽ c̣n măi đó, và ḿnh không cần phải giữ ǵn chúng. Ngược lại, những của mà ḿnh chưa bố thí th́ ḿnh phải cất giữ, nhưng không chắc ḿnh giữ được chúng trong đời này, đừng nói đến đời sau!
Khi vị Bồ tát thực tập bố thí như vậy th́ ba nội kết lớn nhất trong con người của họ, tức là tham, sân và si, sẽ càng ngày càng tiêu ṃn đi. V́ khi bố thí chân thật, ḿnh sẽ không bị vướng mắc, không có tâm tham đắm, cho nên nội kết về tham nhỏ đi dần dần. Khi bố thí ḿnh có ḷng thương, năng lượng của t́nh thương sẽ làm giảm đi năng lượng của giận hờn. Trong khi đó tâm từ bi sẽ làm tiêu ṃn niềm sân hận của ḿnh. Ngoài ra, khi bố thí để hồi hướng đến đạo giải thoát th́ khối si mê của ḿnh càng ngày càng nhỏ lại, và từ từ nó biến mất đi.
VietBF@sưu tập