Rồi ngày 30 tháng 4 năm 2013 cũng trôi qua với nhiều xôn xao, xôn xao vui, xôn xao buồn.
Đầu tháng 5 năm 2013, hội nghị lần thứ 7 Ban Chấp hành Trung ương đảng CSVN được tổ chức tại Hà Nội; qua bài diễn văn khai mạc, ông Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng nhấn mạnh: “kiên tŕ những vấn đề có tính nguyên tắc, thuộc về bản chất của chế độ chính trị và Nhà nước” và “tiếp tục khẳng định Nhà nước (ta) là Nhà nước pháp quyền xă hội chủ nghĩa của nhân dân do nhân dân và v́ nhân dân, do đảng Cộng Sản Việt Nam lănh đạo”. Nguyên tắc khác mà ông Trọng khẳng định là “tất cả quyền lực Nhà nước thuộc về nhân dân mà ṇng cốt là liên minh giai cấp công-nông và đội ngũ trí thức…” Chuyện ông Trọng phát biểu có bài bản dựa trên chủ nghĩa Marx-Lênin là chuyện b́nh thường, sau đó các đồng chí của ông vỗ tay rào rào cũng là chuyện b́nh thường. Chuyện không b́nh thường nằm ở tháng tư.
Tháng tư năm 2013, ngày 12, tiến sĩ Đỗ Thiên Kính, chuyên gia về phân tầng xă hội ở trong nước đă nói với đài BBC: “Tầng lớp nông dân là tầng lớp có địa vị thấp kém nhất trong xă hội. Địa vị kinh tế, thu nhập của tầng lớp nông dân cũng thuộc loại thấp, chi tiêu cũng thấp. T́nh trạng nhà ở, đời sống văn hóa tinh thần cũng kém các tầng lớp khác.”
Tháng tư năm 2013, ngày 26, báo điện tử của Tập Đoàn Bưu Chính Viễn Thông Việt Nam có bài viết với tựa đề “ Người lao động bị bần cùng hóa v́ nhiều bệnh tật” và đưa tin: “Theo Bộ Y Tế, bệnh nghề nghiệp ở Việt Nam, đặc biệt là các bệnh liên quan đến đường hô hấp và tiêu hóa, trong năm 2012 tăng so với năm 2011. Tính đến cuối năm 2012, theo báo cáo, gần 28.000 người lao động mắc mới bệnh nghề nghiệp. Tuy nhiên, con số thực tế có thể cao gấp 10 lần.”
Tháng tư năm 2013, ngày 30, một nhà tâm lư học về việc làm ở trong nước (không muốn tiết lộ danh tính) đă nói với đài BBC về tâm lư của người lao động nói chung: “Nỗi lo làm sao có được việc làm, nỗi lo làm sao giữ được công việc đó, nỗi lo để làm sao đảm bảo có thu nhập đảm bảo cho cuộc sống gia đ́nh.” Nhà tâm lư học cho rằng đối tượng đang chịu nhiều căng thẳng nhất, với nhiều lo lắng nhất hiện nay thuộc về nhóm công nhân là chính.
Tháng tư năm 2013, ngày 29, lần đầu tiên Ủy Ban Kiểm Tra của Ban Chấp Hành Trung Ương đảng CSVN công bố kết quả ngiên cứu về “nhóm lợi ích” (theo Người Việt Online): “Nhóm lợi ích thường được dùng để chỉ những nhóm viên chức cấu kết với nhau hoặc cấu kết với các cá nhân bên ngoài hệ thống chính quyền nhằm trục lợi và “lợi ích nhóm” luôn luôn được hiểu theo nghĩa tiêu cực.” và “Bản chất của mối quan hệ không b́nh thường giữa viên chức với doanh nghiệp để trục lợi là một dạng tham nhũng đặc biệt, dẫn đến t́nh trạng “lợi ích nhóm” chi phối cả nền kinh tế, thậm chí là chính trị.”
Tiến sĩ Đỗ Thiên Kính cũng đă khẳng định với đài BBC vào ngày nói trên về nhóm lợi ích tại Việt Nam: “Thường nhóm có chức có quyền th́ mới có lợi ích và có quyền lực để thu vén cá nhân, trong phân tầng của chúng tôi, chắc chắn chúng tôi xếp vào nhóm quản lư, lănh đạo – nhóm đứng đầu trong tháp phân tầng:1- lănh đạo quản lư, 2 doanh nhân, 3- chuyên môn cao (hay trí thức), 4- nhân viên, 5- công nhân, 6- buôn bán dịch vụ, 7- lao động tiểu thủ công nghiệp, 8- lao động giản đơn và 9- dưới cùng là nông dân.”
Cũng cuối tháng tư, (theo BBC), Giáo sư Nguyễn Đ́nh Tấn, Chủ tịch Hội Xă Hội Học Việt Nam nói “uy tín, thế và lực của đảng CSVN c̣n rất mạnh” và “có thể sẽ giữ vững quyền lực trong nhiều thập kỷ nữa.”
Bảy mẫu tin ngắn trên đây trong tháng tư năm 2013 cho người đọc thấy sự mâu thuẫn đối kháng càng ngày càng lớn trong xă hội Việt Nam. Một bên là đảng viên lănh đạo, quản lư ở trên “ngôi cao chín bệ”; cấu kết với nhau bảo vệ nhóm lợi ích của ḿnh trong nhiều thập kỷ nữa; nhưng lại khoác áo cộng sản và luôn miệng tung hô liên minh công-nông. Một bên là giai cấp công nhân đang bị bần cùng hóa cộng với nông dân đang bị đẩy xuống đáy đen của xă hội nhưng lúc nào cũng được đảng ru ngủ bằng lời ca “bao nhiêu lợi quyền tất qua tay ḿnh”.
Làm thế nào mà công nhân nhiều lo lắng nhất lại có thể liên minh với nông dân có địa vị thấp kém nhất để nắm tất cả quyền lực Nhà nước ? Và lại c̣n được lănh đạo bởi những người quản lư có mối quan hệ không b́nh thường ? Muốn biết, thử tra cứu lại kinh điển Marx-Lênin.
Ngày 21 tháng 2 năm 1848, tại Anh quốc, hai ông Karl Marx và Friedrich Engels công bố Tuyên Ngôn Cộng Sản. Trong phần I, về Tư sản và Vô sản, bản Tuyên Ngôn viết: “Xă hội tư sản hiện đại (có phải là kinh tế thị trường theo định hướng xă hội chủ nghĩa ? đây chỉ là thắc mắc có tính cách chủ quan của người viết bài nầy), sinh ra từ trong ḷng xă hội phong kiến đă bị diệt vong, không xóa bỏ được những đối kháng giai cấp. Nó chỉ đem những giai cấp mới, những điều kiện áp bức mới, những h́nh thức đấu tranh mới thay thế những giai cấp, những điều kiện áp bức, những h́nh thức đấu tranh cũ mà thôi.” Và cũng trong phần I, hai ông viết: “Tóm lại, giai cấp tư sản (hay các đảng Cộng Sản ? đây cũng chỉ là thắc mắc có tính cách chủ quan của người viết bài nầy) đă đem lại sự bóc lột công nhiên, vô sĩ, trực tiếp, tàn nhẫn thay cho sự bóc lột được che đậy bằng những ảo tưởng tôn giáo và chính trị.”
Hai thắc mắc có tính cách chủ quan của chúng tôi trên đây đă được Tuyên Ngôn Cộng Sản, Phần I giải đáp: “C̣n tầng lớp vô sản lưu manh, cái sản phẩm tiêu cực ấy của sự thối rữa của những tầng lớp bên dưới nhất trong xă hội cũ, th́ đây đó, có thể được cách mạng vô sản lôi cuốn vào phong trào, nhưng điều kiện sinh hoạt của họ lại khiến họ sẵn sàng bán ḿnh cho những mưu đồ của phe phản động.”
Từ khi có chủ nhĩa Cộng Sản trên thế giới, nhiều khuôn mặt cộng sản điển h́nh được người Việt Nam biết đến: Marx, Engels, Lenin, Khrushchev, Gorbachev, Kim Nhật Thành, Kim Jong Un, Mao Trạch Đông , Lâm Bưu, Vương Hồng Văn, Giang Thanh, Triệu Tử Dương, Hồ Chí Minh, Nguyễn Tấn Dũng, Pol Pot, Fidel Castro, Ceausescu…Nếu nói rằng tất cả họ là vô sản lương thiện th́ ai là người chịu trách nhiệm về sự chết chóc của 1,7 triệu người ở Cam-bốt, hàng chục triệu người ở Liên Xô, Trung Cộng, và ở nhiều nước khác ? Nếu nói rằng chỉ có Karl Marx là vô sản lương thiện th́ các khái niệm “tính giai cấp”, “đấu tranh giai cấp”, “vô sản quốc tế”… c̣n có ư nghĩa ǵ ? Nếu nói rằng họ là những nhà cách mạng th́ tại sao Lâm Bưu (một nguyên soái của quân đội nhân dân Trung Cộng), Vương Hồng Văn (đứng ở vị trí thứ hai sau Mao Trạch Đông), Giang Thanh ( vợ của Mao Trạch Đông) bị khép tội phản cách mạng, và hai ông Khrushchev (Tổng bí thư đảng Cộng Sản Liên Xô), Tiệu Tử Dương (Tổng bí thư đảng Cộng Sản Trung Hoa) bị giam lỏng cho đến cuối đời ?
K. Marx là một nhà tư tưởng lớn. Tư tưởng của ông có ảnh hưởng sâu xa, rộng khắp đến sinh hoạt của nhân loại trong thế kỷ thứ 20. Ông đă tiên tri về một giai đoạn xa xôi của lịch sử loài người là “thế giới đại đồng” thông qua đấu tranh giai cấp. Rất tiếc ông đă không tiên đoán được chuyện gần: chủ trương “chuyên chính vô sản” của ông đă đẻ ra những mâu thuẩn chết người (cả trăm triệu người !) Chân lư (hay sự thật) là sự phù hợp giữa tư tưởng và thực tại; tư tưởng của ông Nguyễn Phú Trọng trên đây hoàn toàn không phù hợp với thực tại Việt Nam bây giờ, như thế là mâu thuẩn. Những người có chức, có quyền muốn kéo dài t́nh trạng mâu thuẩn nầy càng lâu càng tốt để trục lợi; dù muốn dù không, buộc ḷng họ phải giả dối. “Một bộ phận không nhỏ” loài người có khả năng làm giả rất tài t́nh; hiện nay, tại các nước như Trung Hoa, Việt Nam, Lào, Bắc Hàn, Cu Ba, người ta đang làm giả nhiều thứ giống y như thật, kể cả Cộng Sản.
Gần cuối thế kỷ thứ 20, các “thế lực thù địch” ở những nước Ba Lan, Đông Đức, Đông Âu, Liên Xô thực sự c̣n khá yếu; và “diễn biến ḥa b́nh” diễn ra với rất ít tiếng súng, không có một biển máu nào. Ở đó, dân chúng biết phân biệt được đồ thật và đồ giả; họ chỉ không mua,không dùng đồ giả nữa: chủ nhĩa Cộng Sản sập tiệm.
Từ đầu năm 2013 đến nay, nhiều nhóm gần như là “xă hội dân sự” xuất hiện ở trong nước (tất nhiên là chẳng có phép tắc ǵ của Nhà nước), họ hoàn toàn không “gây rối trật tự công cộng”, không “tuyên truyền chống nhà nước”, không “ âm mưu lật đổ chính quyền”; họ chỉ bàn bạc với nhau về những quyền hiến định, về công dân tự do, về quốc tế nhân quyền…Đây là điều rất đáng mừng; hy vọng rằng qua các nhóm nầy (mà càng ngày càng có nhiều người tham gia, càng đông về tổ chức); dân chúng Việt Nam sẽ phân biệt được thật, giả và sẽ quyết định chọn đồ nào. Ai lại đi chọn “đồ dỏm” !
Gainesville, ngày 6 tháng 5 năm 2013
© Vơ Văn Lượng