R8 Vơ Lâm Chí Tôn
Join Date: Apr 2011
Posts: 16,343
Thanks: 21,689
Thanked 37,960 Times in 12,827 Posts
Mentioned: 635 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 7234 Post(s)
Rep Power: 68
|
Thành kính phân ưu xin chia buồn cùng gia đ́nh
Vài hàng tưởng niệm để nhớ lại ...
Ông Trần Văn Chơn
Nguyên Đề-Đốc Tư-Lệnh Hải-Quân
Năm 1990, khi cuốn tài liệu lịch sử Hải-Quân V.N.C.H. Ra Khơi, 1975 được xuất bản tại Hoa-Kỳ th́ Cựu Đề-Đốc Trần-Văn-Chơn vẫn c̣n bị Cộng-Sản Việt-Nam cầm tù.
Bài phỏng vấn này được thực hiện vào năm 1992, chỉ hai tuần lễ sau khi Cựu Tư-Lệnh Hải-Quân Trần-Văn-Chơn đến Hoa-Kỳ theo diện H.O.
Xin Đô-Đốc vui ḷng cho biết một cách khái lược về tiểu sử của Đô-Đốc.
Tôi được sinh ra trong một gia đ́nh Nho Giáo, lớn lên tại Vũng-Tàu. Lúc thiếu thời tôi đă quen tiếng sóng vỗ đầu ghềnh, mắt đă quen với cảnh trời nước mênh mông. Tôi thường nô đùa trên băi cát trắng, đồi dương xanh, rượt c̣ng lúc đêm trăng, bắt óc khi ngày nắng, hoặc lên núi cao nh́n ra biển rộng, theo dơi những cánh buồm lặng lẽ tận chân trời.
Tôi thích viễn du từ thuở bé. Lớn lên tôi học trường Hàng-Hải Saigon và làm sĩ quan, theo tàu lướt sóng vượt trùng dương từ tuổi hai mươi. Ba mươi hai tuổi tôi theo học khóa I sĩ quan Hải-Quân – Khóa Đệ Nhất Thiên Dương. Ba mươi bảy tuổi tôi đảm nhiệm chức vụ Tư-Lệnh Hải-Quân. Ba mươi chín tuổi tôi theo học trường Hải-Chiến Hoa-Kỳ - U.S. Naval War College. Sau khi măn khóa, tôi về Việt-Nam, làm việc tại Ban Nghiên-Cứu, Bộ-Quốc-Pḥng; Trung Tâm Trắc-Nghiệm Khả-Năng Tác-Chiến, Bộ-Tổng-Tham-Mưu; và Lực-Lượng Tuần-Giang, Bộ-Tư-Lệnh Địa-Phương-Quân. Bốn mươi sáu tuổi tôi trở lại Hải-Quân đảm nhiệm chức vụ Tư-Lệnh Hải-Quân lần thứ hai, ngày 31-10-1966. Năm mươi bốn tuổi tôi hồi hưu v́ quá hạn tuổi. Tôi bàn giao chức vụ Tư-Lệnh Hải-Quân cho Đề-Đốc Lâm-Ngươn-Tánh.
Thưa Đô-Đốc, có nguồn tin nói rằng, vào thời điểm sôi sục nhất của cuộc chiến, Đại Tướng Dương Văn Minh có ư mời Đô-Đốc tham gia vào nội các của Đại-Tướng. Đúng hay không, thưa Đô-Đốc?
Tôi không thích chính trị, không hiểu biết nhiều về chính trị và tôi cũng không nghe ai nói với tôi về việc Đại-Tướng Dương-Văn-Minh mời tôi tham dự nội các của Ông ấy.
Khoảng năm 1955 tôi tham dự cuộc hành quân Đinh-Tiên-Hoàng tại miền Tây và cuộc hành quân Hoàng-Diệu tại Rừng-Sát với chức vụ Chỉ-Huy-Trưởng Giang-Lực, dưới sự chỉ huy hành quân của Đại-Tướng Minh; lúc đó Đại-Tướng Minh mang cấp bậc Đại-Tá Lục-Quân. Chúng tôi quen nhau từ đó và được Đại-Tướng đối xử trong t́nh chiến hữu thân thiết. Từ khi Ông làm Quốc-Trưởng cho đến lúc Ông nhận chức Tổng Thống, chúng tôi chỉ gặp nhau vào những cuộc họp, nhưng t́nh chiến hữu giữa chúng tôi không lúc nào bị sứt mẻ.
Thưa Đô-Đốc, sáng 25 tháng 4-1975, nhân lúc ghé tư dinh của Đô-Đốc để thăm Bà, tôi hân hạnh được gặp cả Đô-Đốc nữa. Hôm đó tôi có hỏi Bà và Đô-Đốc về ư định di tản. Cả Bà và Đô-Đốc đều khẳng định là Đô-Đốc và gia đ́nh sẽ không đi đâu cả.
Xin Đô-Đốc vui ḷng cho biết lư do nào Đô-Đốc không muốn di tản?
Khoảng 20 tháng 4 năm 1975, khi được tin Đô-Đốc Elmo Zumwalt nhờ tùy viên Hải-Quân dành máy bay cho tôi và gia đ́nh tôi di tản sang Mỹ, tôi tức tốc về Vũng-Tàu rước Ba Má tôi vào Saigon để chuẩn bị rời Việt-Nam.
Lên đến Saigon, Ba Má tôi quá xúc cảm trước cảnh bi đát trong cuộc lui quân và di tản dân chúng từ miền Trung vào, Ba Má tôi rất buồn rầu và khổ tâm. Ba Má tôi không khuyên chúng tôi nên ra đi hay ở lại. Nhưng, qua sắc thái của Ba Má tôi, tôi thấy được rằng Ba Má tôi rất đau khổ khi phải rời bỏ nơi chôn nhau cắt rốn. Qua nhiều ngày đêm suy nghĩ, lưỡng lự và cầu nguyện, tôi quyết định cùng vợ con ở lại với Ba Má tôi. Tôi hy vọng rằng đức hạnh tu hành của Ba Má tôi có thể che chở cho gia đ́nh tôi bất cứ trong trường hợp nào.
Ngoài lư do Cha Mẹ già yếu, tôi vẫn nhớ tôi đă từng là Hạm-Trưởng và vẫn giữ tinh thần Hạm-Trưởng mặc dù tôi đă về hưu. Truyền thống cao quư của Hải-Quân là Hạm-Trưởng không bỏ tàu. Vả lại, người ta thường nói “Sinh vi tướng, tử vi thần”, th́ trường hợp tôi không di tản cũng là chuyện b́nh thường.
Thưa Đô-Đốc, có nguồn tin nói rằng Đại-Úy Trần Văn Chánh, con của Đô-Đốc, đưa chiến hạm trở về để đón Đô-Đốc mà Đô-Đốc và gia đ́nh cũng vẫn không chịu di tản. Đúng hay không, thưa Đô-Đốc?
Vâng. Đúng. Thời gian đó, Đại-Úy Chánh là Hạm-Trưởng HQ 601. Hôm 29 tháng 4 Chánh đưa Đô-Đốc Chung Tấn Cang, Đô-Đốc Diệp Quang Thủy cùng gia đ́nh của hai vị này từ Bộ-Tư-Lệnh Hải-Quân ra chiến hạm lớn đang hoạt động ngoài khơi Vũng-Tàu. Hôm sau, Chánh đưa chiến hạm xuyên qua vùng bị địch chiếm, trở về Saigon, với ư định rước tôi và gia đ́nh ra khơi. Nhưng v́ gia đ́nh tôi và tôi đă đồng ư ở lại với Ba Má tôi cho nên Chánh trở lại chiến hạm, họp thủy thủ đoàn và quyết định tháo ống cho ch́m tàu rồi chia tay.
Ḷng trung hiếu của Chánh làm tôi hănh diện vô cùng. Và hành động của thủy thủ đoàn HQ 601 đă chứng tỏ Hải-Quân V.N.C.H. đă rèn luyện được tinh thần Vô Úy mănh liệt trong hàng ngũ sĩ quan, hạ sĩ quan và thủy thủ.
Thưa, nếu Đô-Đốc vẫn c̣n là Tư-Lệnh Hải-Quân vào thời điểm cuối tháng 4 năm 1975, Đô-Đốc sẽ có những quyết định nào khác với những quyết định của Đô-Đốc Chung Tấn Cang hay không?
Nếu tôi vẫn c̣n giữ nhiệm vụ điều khiển Hải-Quân có lẽ tôi cũng lui quân về miền Tây cố thủ, để củng cố lực lượng và rước gia đ́nh binh sĩ. Nếu quân V.N.C.H. lâm vào cảnh thế cùng lực tận th́ rút dần ra Phú-Quốc để chờ đợi sự can thiệp của Liên-Hiệp-Quốc. Nếu đồng minh của ḿnh cũng vẫn không giúp ḿnh trong cảnh khốn cùng th́ đành phải ra đi để bảo toàn lực lượng như các anh em Hải-Quân đă làm mà thôi.
Xin Đô-Đốc vui ḷng cho biết những sự việc đă xẩy ra cho Đô-Đốc sau ngày 30 tháng 4 năm 1975.
Sau khi chiếm được Saigon, Cộng-Sản kêu gọi sĩ quan Quân-Lực V.N.C.H. ra tŕnh diện. V́ đă giải ngũ, tôi không tŕnh diện. Tôi lẫn tránh. Đến cuối tháng 6, Cộng-Sản lại ra thông cáo, buộc những sĩ quan đă giải ngũ cũng phải tŕnh diện để đi học tập, đem theo tiền cơm một tháng.
Tôi tŕnh diện tại kư túc xá Minh-Mạng. Tại đây tôi gặp Trung Tướng Dương Văn Đức và một số đông sĩ quan đă giải ngũ.
Hai ngày sau, Cộng-Sản chuyển Trung Tướng Đức và tôi đến Trung-Tâm Huấn-Luyện Quang-Trung cũ, do quân đội Bộ-Quốc-Pḥng quản lư. Nơi đây tôi gặp lại tất cả Tướng Lănh đă tập trung từ đợt trước. Chúng tôi ở đây gần một năm rồi bị chuyển bằng máy bay ra trại Yên-Bái, miền núi rừng Bắc Việt. Tại Yên-Bái, chúng tôi lao động khổ sai, không được gia đ́nh thăm nuôi.
Hai năm sau, chúng tôi bị chuyển đến trại Hà-Tây (Hà-Sơn-B́nh), do công an Bộ-Nội-Vụ quản lư. Thời gian này chúng tôi được gia đ́nh tiếp tế bằng bưu kiện. Nếu không có sự tiếp tế của gia đ́nh th́ người tù cải tạo của Cộng-Sản Bắc-Việt không thể sống được!
Sau 5 năm tại trại Hà-Tây, một số sĩ quan cấp Tướng – trong đó có tôi – được thả về Saigon, sau cuộc hội nghị đầu tiên giữa Tướng Vessy và Cộng-Sản Việt-Nam.
Sau khi nhận và đọc giấy ra trại tôi mới biết “cáo trạng” của tôi:
Bị can tội: Thiếu Tướng Đề-Đốc.
Bị bắt ngày: 23-6-1975.
Bị án: Phạt tập trung cải tạo.
Tư tưởng: Chưa biểu hiện ǵ xấu.
Tham gia học tập: Khai báo c̣n chung chung.
Chấp hành nội quy: Chưa sai phạm ǵ lớn.
Xếp loại cải tạo: Trung b́nh.
Xin Đô-Đốc vui ḷng cho biết, với bí quyết nào mà sau thời gian dài bị tù đày trong nhiều trại cải tạo, Đô-Đốc vẫn giữ được phong thái ung dung, thanh thản và một cơ thể khỏe mạnh như vậy?
Nhờ Trời ban phước cho nên sức khỏe của tôi cũng b́nh thường, da dẻ hồng hào, lưng c̣n thẳng, nhưng tóc đă bạc trắng. Con người không thể nào chống lại được sự tàn phá của thời gian; nhất là thời gian dài trong chốn lao tù Cộng-Sản. Nhiều người hỏi tôi thiền theo phương pháp nào mà được sắc thái đạo cốt tiên phong. Tôi không thiền theo phương pháp nào cả. Tôi thường nghe nói: “Tướng chuyển do tâm. Tâm trung xuất h́nh ư ngoại”. Có lẽ tâm ḿnh thoải mái nên vẻ mặt thấy vui tươi, hớn hở chứ không có bí quyết ǵ đâu.
Thưa, sau khi Đô-Đốc ra tù và sau khi Đô-Đốc đến Hoa-Kỳ, thân t́nh giữa đại gia đ́nh Hải-Quân đối với Đô-Đốc có khác xưa hay không?
Sau khi tôi ra tù, rất nhiều bạn bè cũ trong nước đến thăm; nhất là anh em Hải-Quân, Tuần-Giang, Hàng-Hải Thương-Thuyền. Ở nước ngoài có các bạn Hải-Quân như Đào, Thăng, Quỳnh, Dơng, Thơ, Minh, Hưng, Tươi, v. v…viết thư thăm hỏi và gửi quà cho tôi. Thư của các bạn đầy t́nh thân.
Khi đến Mỹ, các bạn Hải-Quân ở San Jose đến đón tôi tại phi trường San Francisco và mở tiệc liên hoan mừng tôi thoát khỏi gông cùm Cộng-Sản. Những bạn Hải-Quân ở Los Angeles, San Diego, Virginia, Houston, Seattle, Chicago, v. v…cũng mở tiệc mừng tôi đă đến được xứ tự do.
Sau ba tháng tái ngộ cùng các chiến hữu Hải-Quân, tôi nhận thấy, mặc dù Hải-Quân V.N.C.H. đă “tan hàng” gần 17 năm, nhưng Tinh Thần Hải-Quân vẫn c̣n vững trong mỗi người lính Hải-Quân V.N.C.H.. T́nh thân thiết “huynh đệ chi binh” khiến cho Hải-Quân kết đoàn với nhau rất chặt chẻ trong hệ thống tôn ti trật tự của một đại gia đ́nh. Trước tinh thần này, trước tâm tư, nguyện vọng này, tôi tin tưởng rằng không sớm th́ muộn con cháu của chúng ta sẽ hợp lực cùng chúng ta hoặc thay thế chúng ta khôi phục lại quân chủng Hải-Quân.
Thưa, Đô-Đốc có ư định viết hồi kư hay không?
Nếu viết hồi kư về Hải-Quân V.N.C.H. th́, tôi nhận thấy, cuốn Hải-Quân V.N.C.H. Ra Khơi, 1975 của Điệp-Mỹ-Linh và những bài trong đặc san Lướt Sóng, nhiều anh em Hải-Quân đă ghi lại những hoạt động của Hải-Quân một cách trung thực. Những quyển sách này có thể dùng làm tài liệu để bổ sung cho quyển Lịch Sử Hải-Quân V.N.C.H., trong đó Ban Lịch Sử của Bộ-Tư-Lệnh Hải-Quân đă ghi rơ những hoạt động hằng ngày của Hải-Quân, từ tổ chức cho đến hành quân.
Nếu viết hồi kư cho riêng tôi, tôi nghĩ từ trước đến nay công việc của tôi làm không có ǵ đặc sắc. Mọi việc đều do các chiến hữu đảm đương và hoàn thành. Tôi chỉ có ư kiến, xem xét, kiểm tra, đôn đốc. Thêm nữa, trí nhớ của tôi không được minh mẫn lắm. Hồi tưởng lại những sự kiện đă trải qua hằng hai ba mươi năm là một việc khó nhọc đối với tuổi già này. Viết hồi kư cũng cần có tài liệu chính xác để chứng minh những dữ kiện. Tôi chưa có phương tiện để làm việc này.
Thưa, Đô-Đốc nghĩ như thế nào về cuốn Chân Dung Tướng Ngụy?
Tác giả quyển Chân Dung Tướng Ngụy là một người Cộng-Sản. Mà người Cộng-Sản th́ không bao giờ nói tốt cho một người không Cộng-Sản. Đó là nguyên tắc của họ. V́ vậy, trong cuốn Chân Dung Tướng Ngụy, tác giả dùng những lời lẽ không chính đáng để bôi nhọ bất cứ nhân vật nào thuộc chính quyền và Quân-Đội V.N.C.H.
Xin cảm ơn Đô-Đốc.
__________________
LOÀI KHỈ TRỞ THÀNH LOÀI NGƯỜI MẤT TRIỆU NĂM
LOÀI NGƯỜI MUỐN TRỞ THÀNH LOÀI KHỈ TRƯỜNG SƠN HĂY GIA NHẬP ĐẢNG CS VN
HĂy CÓ Ư THỨC HỆ TỰ HỎI " TÔI ĐĂ LÀM G̀ CHO TỔ QUỐC , ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐĂ LÀM G̀ CHO TÔI
|