NGHE TIN SÀI G̉N GIĂN CÁCH THÊM 1 THÁNG NỮA. SÁNG NAY 15/08, BÀ CON LẠI RỒNG TĂN TẤP NẬP VỀ QUÊ! 😳
Biết là vi phạm 16 plus và đường xa vạn dặm nguy hiểm trực chờ nhưng họ vẫn bất chấp bởi "Anh Trần Viết Bảo (làm nghề bốc vác) chở theo đồ đạc lỉnh kỉnh bằng xe máy về Huế. Anh cho biết 3 tháng nay anh thất nghiệp, không làm ra tiền nên nợ tiền trọ 2 tháng. Chủ trọ không cho nợ nữa nên anh quyết định về".
Công an vận động bà con quay lại, giải tán nhanh để bớt nguy cơ d ị c h bệnh nhưng t́nh cảnh họ vậy rồi làm thế nào đây?
Có lẽ chỉ kêu gọi k rất khó tránh khỏi "di biến động dân cư", chỉ có hỗ trợ đầy đủ may ra mới "ai ở đâu ở yên đấy"!
Ha Phan
*****
Sáng nay, nghe thông tin Saigon tiếp tục phong tỏa thêm 1 tháng, Dân lao động trụ lại hi vọng dịch sớm qua đi, cuộc sống sẽ ổn trở lại - đă bất lực, không c̣n tiền, không ai hỗ trợ và quyết định đào thoát về quê. Ngay lập tức công an lập rào chắn chặn lại, yêu cầu bà con ai ở đâu th́ ở yên đó, quay lại trọ.
Mấy hôm nay, tôi xem nhiều clip Dân quận 7 và B́nh Tân đă kéo lên phường khu phố đ̣i tiền hỗ trợ. Người nghèo, lao động thu nhập thấp, mưu sinh ngoài đường đă quá lâu nhốt ở nhà họ bị ảnh hưởng nghiêm trọng. V́ họ cuộc sống của họ xung quanh tờ vé số, lon chai trong thùng rác...
Người nghèo yếu thế, không thu nhập chính phủ không lo được cho họ th́ hăy để họ về quê tự lo.
Tôi chưa thấy chính phủ nào lại đốn mạt và bại hoại như CP Việt Nam!
Tại sao cấm họ về? Ở lại sẽ chết v́ đói chết v́ y tế quá tải sao?
Hôm qua báo chí nói 5 bệnh viện ở B́nh Dương từ chối nhận người cấp cứu, sau đó người ta về trọ và đă chết trong sự oan ức.
Họ chết không phải không cứu được, chết v́ cách chống dịch sai lầm. Không kế hoạch chống dịch đúng đắn, toàn chỉ thị và nghị quyết nặng tính cách mạng. Không có chính sách minh bạch hỗ trợ người nghèo, doanh nghiệp đă gây ra t́nh trạng khủng họa và thảm hoạ.
Những người này là nạn nhân của chính sách sai lầm, họ bị chính phủ mặc kệ và bỏ rơi. Không c̣n đường sống phải về quê. Song, họ sẽ bị dư luận chỉ trích v́ thiếu ư thức.
Nhưng, họ là Dân đen nên bị chỉ trích thôi. Chứ con cháu bí thư, các tỉnh sẽ sẵn sàng đợi lệnh để mở chốt cho bí thư chở con gái ra thẳng sân bay sang Mỹ du học. V́ có quyền và có tiền, báo chí sẽ phớt lờ xem như đó là điều b́nh thường, nhưng Dân không c̣n đường sống, ngay lập tức bị cho là thiếu ư thức.
Nh́n đất nước hôm nay, đồng bào ta quá khốn khổ v́ những kẻ ngồi pḥng lệnh sợ trách nhiệm triệt đường sống, mặt khác lại tung hô kẻ có tiền và có quyền.
Ta thật sự thấy nhục nhă, nhục vô cùng khi các quốc gia khác lo cho Dân từ an sinh xă hội tới Vx. C̣n đây chống dịch trong pḥng lạnh mặc kệ Dân sống chết ra sao.
Các ông ở biệt phủ có kẻ hầu người hạ có bao giờ nghĩ về họ. Nghĩ về đồng bào ta không c̣n đường lùi...
Ép họ quay lại câu hỏi họ sẽ ở đâu khi chủ trọ đuổi? Ăn ǵ khi tiền không c̣n một xu?
Nhục, nhục nhă v́ một chính phủ bất tài lại bất lương. Một chính phủ không v́ Dân.
—-
Phạm Minh Vũ
*****
Sài G̣n, cuộc tháo chạy lần thứ bao nhiêu đây?
Cái đường sắt trên cao trong bức h́nh này thật trớ trêu, người dân đang phải di chuyển bằng xe máy giữa nắng mưa bên cạnh đống tiền thuế vô dụng bằng bê tông nằm trên cao.
Lẽ ra với chừng đó tiền thuế, họ đă có thể ngồi tàu, hay ít ra th́ được ngồi xe bus thoải mái, bước xuống xe là về tới nhà rồi.
*****
Bọn phản động gọi đây là cuộc tháo chạy khỏi thành Hồ lần thứ 2.
Chúng ta nói lại cho rơ: Đây chỉ là Di biến động dân cư b́nh thường.
Tại sao có di biến động dân cư ?
Là do ta vận dụng chưa sáng tạo tư tưởng HCM trong việc dập dịch cúm tàu. Là do ta phong thành thêm một tháng nữa mà lấy “thân đậu nấu đậu” nghĩa là bảo dân nghèo tự nuôi dân khố rách.
Sau đây là giải pháp ngăn chặn di biến động dân cư: Vận dụng sáng tạo hơn nữa tư tưởng HCM, thực hiện chính sách ba cùng: cùng ăn, cùng ở, cùng ngủ.
Xét thấy, nhà cán bộ và doanh nhân đỏ rất giàu có, hầu hết đều nhà cao cửa rộng, có người c̣n thừa vài ba căn nhà không có người ở. Nay làm điều tra và thống kê rồi tuỳ theo nhà cửa nhiều ít hay rộng hẹp mà bố trí dân nghèo vào “ba cùng”. Nhà nào nhiều và rộng th́ thu dung ba cùng từ 10 đến 20 hộ nghèo, nhà nào nhỏ hơn th́ thu dung ba cùng từ 1 đến 5 hộ nghèo.
Làm như vậy th́ phong thành đến 3 tháng nữa, vẫn không xảy ra di biến động dân cư như đang xảy ra rất tồi tệ hiện nay.
Huynh Ngoc Chenh
*****
Tôi được biết những người cầm quyền rất dân chủ: dân được quyền chọn chích hoặc không. Nhưng tiếc là ở điểm cốt tử: dân không được lựa chọn thứ thuốc chích ngừa mà ḿnh muốn. Mà không chích, có nghĩa là tự chọn xác suất chết lớn hơn trong đại dịch.
Tôi mong những ai từng lên tiếng khen ngợi bí thư Nguyễn Văn Nên là người biết lắng nghe, cũng nên lên tiếng về chuyện này.
Báo Lao Động đưa ảnh một phụ nữ ở B́nh Thạnh chuẩn bị chích verocell, không biết vô t́nh hay cố ư, khoảng khắc ghi lại được ánh mắt của bà buồn và mông lung, dù bài viết được thấy là quảng cáo cho việc đông đảo dân chấp nhận chích.
Dân nghèo th́ chắc chắn không c̣n cách nào khác v́ bởi tiêm dịch vụ đă bắt đầu xuất hiện âm thầm trong xă hội, với mức từ 4,5 - 6 triệu VNĐ cho hai liều/một người. Những người giờ này c̣n phải đi chạy cơm từng bữa, th́ làm sao dám nghĩ đến số tiền đó để tự bảo vệ ḿnh?
Chẳng phải trong những vụ từ thiện cơm áo từ bữa đến giờ, người ta vẫn hay nhắc lại câu nói "của cho không bằng cách cho" sao?
Nguyện cầu cho đất nước này luôn có những người lănh đạo chân thành và thương dân, và xứng đáng được khen ngợi.
*****
Những người Việt từ miền Nam nh́n t́nh cảnh Afghanistan và người dân Afghanistan bây giờ với cái nh́n ngậm ngùi thấu hiểu và nhớ lại những ngày cuối cùng của cuộc chiến VN trước kia…
Theo cảm nhận của tôi, vẫn có những cái khác giữa t́nh huống của VNCH khi đó và Afghanistan bây giờ:
1. Cuộc chiến ở Afghanistan là một cuộc nội chiến giữa Taliban, một lực lượng chính trị-tôn giáo với chính phủ do Hoa Kỳ hậu thuẫn. C̣n VNCH và VNDCCH là 2 quốc gia riêng biệt, và khi quân đội Bắc Việt tiến chiếm miền Nam có nghĩa là một quốc gia xâm lược một quốc gia có chủ quyền, được nhiều quốc gia trên thế giới công nhận.
2. Mỹ đă ở Afghanistan 20 năm, dài hơn gấp đôi thời gian ở Nam VN và khi rút lui, Mỹ tuyên bố vẫn tiếp tục viện trợ vũ khí quân sự, tài chính cho chính phủ Afghanistan chứ không phải như với VNCH.
3. VNCH đă cố gắng chiến đấu tới 2 năm sau khi quân Mỹ rút mới thất thủ, trong t́nh trạng nguồn viện trợ bị cắt giảm thê thảm năm 1974 rồi đầu năm 1975, cuối cùng phải "găy súng" v́ không c̣n đủ đạn dược, xăng dầu...trong khi quân đội Bắc Việt vẫn được trang bị và hậu thuẫn không giới hạn từ Nga, Tàu. Ngược lại ở Afghanistan, quân đội Mỹ và NATO mới rút đi chưa bao lâu mà chính phủ Afghanistan đă sắp thua đến nơi rồi. Liệu họ có giữ được cho tới ngày 31.8?
Nhưng dù có những điểm khác nhau, vẫn có những điểm chung lớn nhất:
1. Số phận của những quốc gia nhược tiểu luôn luôn là những con chốt thí trên bàn cờ chính trị của các nước lớn.
2. Mỹ bao giờ cũng chỉ v́ quyền lợi của nước Mỹ, và với Mỹ không có đồng minh măi măi cũng chẳng có kẻ thù vĩnh viễn. Điều mà ai cũng biết.
3. Số phận của người dân Afghanistan không biết có tệ hại hơn người dân miền Nam VN sau ngày 30.4.1975 theo nhiều nghĩa hay không, nhưng cả hai dân tộc chắc chắn sẽ có một tương lai tốt đẹp hơn nếu không phải chịu thảm họa Taliban hay cộng sản.
*****
SÀI G̉N DI TẢN 15/8
Đây là câu trả lời về năng lực hỗ trợ , điều tiết xă hội của chính phủ khi đưa ra các chỉ thị chi phối mạnh dân sinh.
Đừng ai trách họ mang mầm bệnh đi khắp nơi hay ǵ. Họ không có TV để lănh 88 ngàn tỷ sống qua ngày.
*****
TPHCM: Đến lượt người dân Quận B́nh Tân bức xúc đ̣i tiền hỗ trợ của thành phố