8/16
Mặc dù ông Biden đă nhận được sự chào đón nồng nhiệt tại chuyến thăm của ông tới hội nghị thượng đỉnh G7 năm nay, nhưng không giống như Tổng thống (TT) Trump, TT Biden dường như không có mặt ở đó để đặt Hoa Kỳ lên trên hết. Các chính sách khí hậu luôn được ưu tiên và là trung tâm trong nghị tŕnh [của hội nghị này] cũng như các hạng mục khác gần gũi và thân thiết với mong mỏi của Liên minh Âu Châu (EU). Tổng thống Pháp Emmanuel Macron nói “Thật tuyệt khi có một tổng thống là một phần của câu lạc bộ này.” Tập phim này của “Truth Over News” đặt ra câu hỏi liệu EU có thực sự là một câu lạc bộ mà Hoa Kỳ muốn trở thành một phần trong đó hay không.
EU là đỉnh cao của một loạt nỗ lực nhằm thống nhất Tây Âu. [Nỗ lực này] bắt đầu từ năm 1951 với việc thành lập Cộng đồng Than và Thép Âu Châu, và vào năm 1957 với Cộng đồng Kinh tế Âu Châu, loại bỏ các rào cản thương mại giữa các quốc gia thành viên. Sau đó, Cộng đồng Kinh tế Âu Châu đă mở rộng ảnh hưởng và quy mô của ḿnh, đổi tên vào năm 1992 thành EU, và cuối cùng đưa ra một loại đồng tiền duy nhất.
Vào thời điểm đó, dường như EU được tạo ra từ những động cơ và nguyện vọng chính trị kết hợp với mục tiêu thiết lập vị thế và ảnh hưởng trên thế giới của Âu Châu. Tại sao EU lại muốn tạo ra một đồng tiền chung và tại sao các nước có chủ quyền lại muốn từ bỏ quyền tự in tiền và giám sát các chính sách tiền tệ của ḿnh? Những người ủng hộ đồng tiền chung đưa ra lời giải thích về sự ổn định tiền tệ và ảnh hưởng tích cực của đồng tiền chung đối với thương mại giữa các thành viên, nhưng ông Carlson và ông Mahncke nói rằng lập luận này đă bỏ qua khả năng dễ dàng pḥng ngừa biến động tiền tệ cũng như tác động tiêu cực đến khả năng chuyên môn hóa thông qua lợi thế so sánh [của các quốc gia thành viên].
Ông Carlson và ông Mahncke cho rằng vấn đề lớn hơn của đồng tiền chung là đánh mất chính sách tiền tệ quốc gia và các giải pháp khuyến khích chấp nhận rủi ro [trong kinh doanh] của các quốc gia thành viên. Cách đây 20 năm, các bộ trưởng tài chính EU đă cố gắng thúc đẩy những người đồng cấp Hoa Kỳ tham gia vào các chính sách tiền tệ đơn lẻ, mục tiêu này đă không đạt được tiến triển nhiều vào thời điểm đó, nhưng giờ đây, những ư tưởng tương tự dường như đă quay trở lại. Đề nghị của TT Biden về mức thuế doanh nghiệp tối thiểu toàn cầu đă nhận được sự ủng hộ rộng răi. Đề nghị về thuế này có thể mới chỉ là bước đầu tiên, nhưng tập phim này đi sâu vào việc liệu sự liên kết một cách trực tiếp và được hoạch định về mặt chính trị giữa các nền kinh tế riêng lẻ có thực sự tốt cho sức khỏe của mỗi quốc gia thành viên hay không.
Tại sao EU lôi kéo Hoa Kỳ vào thất bại | “ Truth over News”
Những người dẫn chương tŕnh này giải thích rằng EU không có vai tṛ trực tiếp trong việc thiết lập các mức thuế suất, thay vào đó, các chính phủ mỗi quốc gia quyết định số thuế mà mỗi công dân của họ phải trả, cùng với cách thu thuế và chi tiêu nguồn thu này, thực tế này tạo ra một vấn đề đối với trụ sở chính của EU ở Brussels. Các quốc gia độc lập khi cần thiết có thể điều chỉnh chính sách tiền tệ, lăi suất, và tiền tệ khả dụng của mỗi quốc gia. Tuy nhiên, EU th́ phải điều chỉnh dựa trên điều kiện chung trung b́nh của các nước thành viên. EU cũng buộc phải đưa ra trọng lượng lớn hơn trong chính sách tiền tệ của ḿnh đối với cường quốc kinh tế duy nhất là Đức, dẫn tới t́nh trạng mất cân bằng lăi suất vĩnh viễn. Tóm lại, mô h́nh này có nghĩa là lăi suất sẽ quá thấp ở các quốc gia nơi tiền lương đang tăng và quá cao ở các quốc gia nơi việc làm đang tăng lên.
Nhưng ông Carlson và ông Mahncke chỉ ra vấn đề đen tối hơn, đó là hệ thống này tạo thuận lợi cho việc chi tiêu liều lĩnh bởi lăi suất và tỷ giá hối đoái không [được] điều chỉnh thích hợp với việc chi tiêu liều lĩnh và kỷ luật thị trường bị loại bỏ. Tây Ban Nha, Ư và Hy Lạp toàn bộ đều bị sụp đổ kinh tế là do hậu quả của vấn đề này.
Hệ thống này có áp dụng được cho Hoa Kỳ không? Nhà kinh tế học, Milton Friedman chiêm nghiệm rằng việc các quốc gia đơn lẻ sử dụng một loại tiền tệ chung là có ích khi các cú sốc kinh tế tác động đến từng quốc gia là tương tự nhau và lao động có tính lưu động cao giữa các quốc gia này. Hoa Kỳ nh́n chung đáp ứng điều kiện này, nhưng EU th́ không. Trong tập phim này, ông Carlson và ông Mahncke giải thích rằng Hoa Kỳ cũng có quy định đối với các tổ chức ngân hàng ở cấp độ liên bang, c̣n trường hợp của EU th́ không có. EU bị thu hẹp bởi ngân sách của Liên Hợp Quốc, ngược lại với Hoa Kỳ, nơi các ngân hàng riêng lẻ bị hạn chế bởi các ngân hàng liên bang.
Giải pháp cho các vấn đề cấu trúc của EU là ǵ? Các nhà lănh đạo EU ở Brussels sẽ nói rằng giải pháp là giống nhau hơn và sẽ mở rộng trên cơ sở nhanh hơn. Ông Carlson và ông Mahncke nói rằng câu trả lời thứ hai sẽ là loại bỏ đồng Euro trước khi các quốc gia thành viên quyết định loại bỏ EU. Mặc dù các ông thừa nhận có nhiều lợi ích đối với các hiệp định thương mại được soạn thảo tốt, nhưng họ đưa ra trường hợp rằng không cần đồng tiền chung để ràng buộc các quốc gia, với lư do rằng EU có thể dễ dàng duy tŕ thương mại tự do trong khi vẫn có lợi từ các kỷ luật tài chính mà một cấu trúc đa đồng tiền có thể tạo ra. Vấn đề chính là việc thực hiện một hệ thống kinh tế như thế sẽ đ̣i hỏi việc từ bỏ quyền lực chính trị và ảnh hưởng của [chính] những người lại ít có khả năng làm vậy.
Một ví dụ khác gây lo ngại về sức khỏe của hệ thống và tuổi thọ của EU đến từ Ư. Năm 2019, Ư trở thành nước G7 đầu tiên tham gia Dự án Một vành đai Một Con đường của Trung Quốc. Kết quả là, Trung Quốc đang tài trợ cho một số lượng lớn các dự án cơ sở hạ tầng ở Ư, đây là một sự bối rối rất lớn đối với EU. Điều đó cũng có nghĩa là Trung Cộng hiện đă có chỗ đứng ở EU, không chỉ liên quan đến các vấn đề an ninh quốc gia, mà c̣n là một chủ nợ ngoại quốc lớn đặc biệt.
Những người dẫn chương tŕnh này cho thấy EU ở Brussels đă chứng tỏ là kém cỏi như thế nào trong việc giải quyết các cuộc khủng hoảng kinh tế và đang bị lung lay từ cuộc khủng hoảng này sang cuộc khủng hoảng khác, mà vẫn phải đối mặt với nhiều thách thức trong tương lai. Các vị này lập luận rằng mặc dù việc điều chỉnh lại chính sách của Hoa Kỳ đối với EU đă được các nước Âu Châu hoan nghênh, nhưng lư do làm như vậy chỉ là tăng cường sức mạnh cho EU với chi phí phải trả của Hoa Kỳ.
Theo những người dẫn chương tŕnh này, một ví dụ gây kinh ngạc về chi phí phải trả của Hoa Kỳ là trong việc tái gia nhập Hiệp định Khí hậu Paris, vốn liên quan nhiều đến tiền bạc hơn là khí hậu. Do Hiệp định Khí hậu Paris, các nhà kinh tế của Tổ chức Di sản đă ước tính rằng vào năm 2035, trung b́nh hàng năm sẽ mất gần 400,000 việc làm và tổng thu nhập cho một gia đ́nh 4 người bị mất gần 20,000 USD, cũng như tổng thiệt hại GDP trên 2.5 ngàn tỷ USD. Thỏa thuận khí hậu này về cơ bản được thiết kế để chuyển của cải sang các nền kinh tế khác trên thế giới và sử dụng Hoa Kỳ như một con heo đất cho toàn cầu, đặt Hoa Kỳ vào thế yếu hơn trong quá tŕnh này.
Những người dẫn chương tŕnh này giải thích rằng chủ nghĩa toàn cầu là một cấu trúc chính trị và là một kết quả mong muốn về mặt chính trị. Giống như tất cả các kết quả của chính trị, chủ nghĩa toàn cầu chắc chắn sẽ thất bại nếu không được kinh tế học ủng hộ. Tại một thời điểm nào đó, hệ thống EU bị choáng ngợp bởi những thực tế kinh tế khó khăn. Ban đầu EU nỗ lực để trở nên giống Hoa Kỳ hơn, nhưng EU đă thất bại v́ các lư do chính trị. Giờ đây có vẻ như các vai tṛ này đă được đảo ngược lại và TT Biden dường như có ư định hỗ trợ trong quá tŕnh đó.
B́nh Ḥa biên dịch