Loại rau được nhắc đến ở đây là rau sắng. Nó c̣n được gọi với những cái tên như rau ngót rừng, cây ḿ chính... Đây là loại cây thân mộc, mọc tự nhiên ở các vách đá trên núi, nơi có độ cao trên 100m so với mực nước biển. Rau sắng là cây ưa nắng. Loại cây này thậm chí c̣n được nhắc đến trong Sách đỏ Việt Nam - danh sách các loài động vật, thực vật ở Việt Nam thuộc loại quư hiếm, đang bị giảm sút số lượng nghiêm trọng hoặc có nguy cơ tuyệt chủng.
Ở nước ta, cây răng sắng phân phổ ở vùng núi thuộc nhiều tỉnh, thành phố. Trong số đó, rau sắng chùa Hương (huyện Mỹ Đức, TP Hà Nội) được nhiều người coi là loại ngon nhất, đậm vị nhất.
Lá và chồi non của cây rau sắng có màu xanh thẫm, bóng bẩy, mỡ màng. Loại rau này có hàm lượng protein và axit amin cao hơn nhiều loại rau khác. 100 gram rau sắng có chứa khoảng 76,6 gram nước, 6,5 – 8,2 gram protit, 0,23 gram lysin, 0,19 gram methionin, 0,08 gram tryptophan, 0,25 g phenylanalin, 0,45 gram treonin, 0,22g valin, 0,26 gram leucin và 0,23 gram isoleucin, 11,5 mg vitamin C, 0,6 mg caroten…
Hoa rau sắng có mùi rất thơm. Nếu không có hoa và quả th́ khó phân định được rau sắng với các loại lá của một số loại rau khác.
Rau sắng ra hoa trong khoảng tháng 12 năm trước đến tháng 3 năm sau. Khoảng tháng 4 đến tháng 8 là thời gian cây kết quả, mùa quả sắng chín rộ là khoảng tháng 5-6. Lá sắng, quả sắng non có thể dùng nấu canh. Quả sắng chín có thể rang hoặc luộc để ăn. Đặc biệt, quả sắng non, hoa sắng là món ăn cực kỳ bổ dưỡng, có thể dùng để nấu cháo bồi bổ cho trẻ nhỏ, phụ nữ mới sinh con, người ốm.
|