Người đàn ông có tên Hoàng Hiệp sinh ra và lớn lên trong gia đ́nh nông dân nghèo ở huyện Đầm Dơi, quanh năm chịu đói chịu khát. Sau đó ông theo cả nhà lên thành phố chọn nghề chạy đ̣ chở hàng thuê làm kế sinh nhai.
Năm 1996, hàng hóa chủ yếu vận chuyển bằng tàu đ̣, thương lái có nhu cầu nhiều. V́ thế ông có dịp làm ăn, kiếm bộn tiền song vẫn không thể giàu lên nhờ mấy đồng bạc lẻ từ những chuyến đ̣ qua sông.
Gánh nặng cơm áo cùng công việc vất vả đă khiến người đàn ông Cà Mau chán nản. Ông từng tâm sự trên Đời sống và Pháp luật: "Số phận tôi sinh ra trong gia đ́nh nghèo th́ phải chịu cảnh vất vả, chứ biết làm sao bây giờ? Tôi nh́n người có tiền ăn sung mặc sướng cũng ước ao lắm".
Hôm ấy, trước giờ xổ số quay thưởng, ông Hiệp được cô gái bán vé số mời chào và nài nỉ mua giúp. Ông nghe lọt tai liền tặc lưỡi mua ủng hộ 7 tờ, chứ không hề nghĩ đến chuyện sẽ may mắn trúng giải. Ngờ đâu tất cả đều trúng giải đặc biệt với tổng trị giá 350 triệu đồng, tương đương 800 lượng vàng 24K vào thời điểm đó.
Từ người khố rách áo ôm trở thành đại gia chỉ sau một đêm, ông Hiệp chẳng toan tính ǵ nhiều ngoài thẳng thừng tuyên bố từ giă con đ̣, bắt đầu sống cuộc đời của một người có tiền. Song ông không sắm sửa hay dựng xây nhà mới, cũng chẳng gửi tiết kiệm làm vốn pḥng thân, không cờ bạc rượu chè. Thứ duy nhất mà ông say mê và thích thú chính là…những người phụ nữ "bán hoa".
"Của thiên trả địa"
Người đàn ông tham sắc phụ ngăi đă mải miết chạy theo các cuộc ăn chơi, bỏ mặc người vợ cô đơn trong ngôi nhà cũ rách nát. Và không chịu đựng được thực tại, vợ ông Hiệp đă đề nghị ly hôn, đường ai nấy đi. Nhờ đó ông được đà ăn chơi, cung phụng các bóng hồng.
"Anh ấy đă dồn rất nhiều tiền cho những cuộc t́nh một đêm. Người ta bảo anh đang trả thù lúc nghèo khó, khao khát mùi vị của phụ nữ. Có lẽ họ nói đúng bởi sau một thời gian, anh có trong tay hàng dài danh sách chân dài sẵn sàng phục vụ bất kể ngày đêm.
Anh sẵn sàng bao nuôi các người đẹp ở thành thị, các cô gái buôn phấn bán hoa. Thậm chí anh c̣n cấp tiền cho gia đ́nh của các cô ở quê để sửa nhà. C̣n đối với người vợ đầu ấp tay gối bao năm, anh ruồng rẫy mặc lời can ngăn của gia đ́nh", bà Yên – em họ của ông Hiệp cho hay.
Đó cũng là lư do "lộc trời" nhanh chóng vơi dần, ông quay trở về cảnh nghèo hèn và trắng tay. Chỉ sau một năm trúng độc đắc, số tiền c̣n lại của ông Hiệp chưa đủ ăn hủ tiếu trong chục ngày. Nhưng số ông lại may mắn vô cùng, giữa lúc bĩ cực nhất đă trúng 5 tờ vé độc đắc, lần nữa trở thành đại gia… bao gái.
"Lúc bỏ vợ đầu, gia đ́nh khuyên anh ấy cưới vợ hai để có người chăm sóc toan về già. Anh từ chối, lao vào các cuộc t́nh một đêm với hàng loạt cô gái khác nhau nên người đời gọi là "ăn tạp" cũng chẳng oan tí nào. Và chính thói quen đó mà chẳng có cô gái nào gắn bó với anh được lâu, cứ lần lượt "tạm biệt" khi tiền trúng số lần 2 cạn dần.
C̣n anh vẫn không tỉnh ngộ, thay v́ kiếm sống lại lao vào mua xổ số với niềm tin sẽ được thần may mắn gơ cửa lần thứ 3 trong đời. Nhưng… anh đợi măi vẫn chỉ nhận lại con số 0 tṛn trĩnh", bà Yên tâm sự.
Không có tiền, ông Hiệp phải vay nợ nặng lăi để có tiền chi tiêu hằng ngày. Ông chẳng mấy lún sâu vào nợ nần khi lăi mẹ đẻ lăi con. V́ thế ông đành lăn lộn t́m kế mưu sinh, t́m đến người bạn mua lại chiếc xuồng cũ để tiếp tục với cái nghề thuở cơ hàn.