Mới đây, ca sĩ Duy Uyên đă chia sẻ về thời hoàng kim của nhóm: "Tôi vào nhóm Mắt Ngọc năm 16 tuổi và cứ thế lớn dần lên, nên âm nhạc cũng phát triển theo lứa tuổi của chúng tôi, từ nhạc tuổi teen tới nhạc t́nh yêu. Giai đoạn tôi 20, 22 tuổi là Mắt Ngọc vào thời hoàng kim nhất, được nhiều giải thưởng như Mai Vàng, Làn Sóng Xanh…
Trong 5 năm liên tiếp, chúng tôi chạy show liên tục. Mắt Ngọc và Mây Trắng tuy là hai nhóm nhạc nhưng lại sinh hoạt chung Nhà văn hóa thiếu nhi, chung một ḷ đào tạo mà ra. Các bạn bên Mây Trắng cũng là bạn tôi, chơi thân với nhau lắm, chơi từ nhỏ luôn. Khán giả cũng dành t́nh cảm cho cả hai nhóm nên chúng tôi đi show không ngừng nghỉ.
Thời điểm đó, một đêm chúng tôi có thể chạy tới 7, 8 show và chỗ cuối cùng ở tận tỉnh xa, đêm muộn mới xong rồi về lại Sài G̣n.
Lúc ấy, ở Sài G̣n không có nhiều nhóm nhạc nên cát xê của chúng tôi khá cao. Chúng tôi không hề có quản lư mà tự làm hết.
Sau khi tách khỏi các thầy cô Nhà văn hóa, chúng tôi tự chia nhau làm, đứa lo book show, đứa lo cầm tiền, đứa lo trang phục, đứa lo lịch tập. Thời điểm đó, mọi thứ là tự phát, tự lực cánh sinh, chưa có phân công chuyên nghiệp như bây giờ.
Chúng tôi phải đi nhờ vả các anh chị nhạc sĩ, đạo diễn dạy cho cách biểu diễn, làm nhạc". Tiếp đó, nữ ca sĩ tiết lộ về lí do rời nhóm và quen ông xă hiện tại: "Dù nhóm đang hoạt động đỉnh cao nhưng tới khi 27 tuổi, tự nhiên tôi thấy ḿnh cần có ǵ đó cho riêng ḿnh.
Nếu là ca sĩ solo th́ thích ǵ làm đó c̣n hoạt động trong nhóm phải có kỷ luật, v́ mọi người chứ không tự do được. Mọi thứ phải đi vào guồng quay, không thể nào v́ việc cá nhân của ḿnh là hủy diễn.
Tôi đă hoạt động như thế suốt mười mấy năm, thèm cảm giác của riêng ḿnh, từ hướng ngoại chuyển sang hướng nội.
Đúng lúc đó, tôi lại gặp được ông xă ḿnh, như một duyên nợ. Ông xă tôi sinh ra ở Mỹ, không ăn đồ Việt và cũng không biết ǵ về Việt Nam. Trước khi quen tôi, ông xă c̣n không nói được tiếng Việt, như hai thế giới khác nhau.
Nhưng cái ǵ khác nhau th́ lại hút nhau. Ông xă cao hơn tôi tới 30cm, tôi đi với chồng như chuột với voi. Mọi thứ đều khác nhau nên ṭ ṃ về nhau".
Lần đó, ông xă t́nh cờ về Việt Nam, mấy đứa bạn đại học giới thiệu chúng tôi cho nhau. Hai đứa bắt đầu tṛ chuyện, đi ăn rồi bay qua bay lại thăm nhau.